Bản Năng Sinh Tồn - Chương 2
Chương 2: Bài Học Đau Đớn
Tia nằm trong hốc đá, nghe tiếng chim hót và tiếng gió rì rào, nhưng tâm trí nó vẫn không yên. Những lời của con sói vang vọng trong đầu.
Tia: (thì thầm) “Mình không thể chỉ trốn chạy mãi được. Mình cần phải mạnh mẽ hơn.”
Một lúc sau, Tia quyết định rời khỏi nơi trú ẩn. Nó bắt đầu di chuyển trong khu rừng, tìm kiếm thức ăn và cách cải thiện bản năng sinh tồn của mình. Trong khi lang thang, Tia tình cờ gặp một con rắn nằm lặng lẽ trên một cành cây.
Rắn: (mỉm cười) “Chào, Hổ Phục Sinh. Sao em trông có vẻ lo lắng vậy?”
Tia: “Tôi vừa gặp một con sói. Nó bảo tôi yếu đuối và không thể sống sót. Tôi cần phải học cách mạnh mẽ hơn.”
Rắn: “Học cách mạnh mẽ không chỉ là việc tấn công. Đôi khi, trí tuệ và sự khéo léo mới là chìa khóa. Em có muốn biết cách chế tạo độc tố không?”
Tia nhìn con rắn với đôi mắt tràn đầy tò mò.
Tia: “Độc tố? Điều đó có thể giúp tôi bảo vệ mình sao?”
Rắn: “Đúng vậy. Nhưng em phải học cách sử dụng nó một cách thông minh. Hãy theo tôi.”
Tia đi theo con rắn đến một khu vực có nhiều loại thảo dược. Rắn bắt đầu hướng dẫn Tia cách nhận biết các loại cây có thể chế tạo độc tố.
Rắn: “Đầu tiên, hãy tìm cây này. Nó có thể tạo ra một chất độc rất mạnh. Nhưng em phải cẩn thận, vì nếu dùng sai cách, chính em sẽ bị thương.”
Tia cẩn thận thu thập các thành phần theo chỉ dẫn của rắn. Sau nhiều giờ làm việc chăm chỉ, nó cuối cùng cũng đã chế tạo được một loại độc tố.
Tia: (vui mừng) “Tôi làm được rồi! Nhưng tôi vẫn chưa đủ mạnh.”
Rắn: “Em đã bắt đầu. Bây giờ, em cần phải luyện tập để có thể sử dụng nó trong thực tế.”
Khi Tia chuẩn bị ra về, nó gặp một con chim bay lượn trên cao.
Chim: “Hổ Phục Sinh! Em cần sự nhanh nhẹn để tránh những kẻ thù như sói. Hãy học cách bay cao hơn!”
Tia: “Bay? Tôi là một con hổ, không thể bay!”
Chim: “Không phải em. Nhưng em có thể học cách nhảy và di chuyển nhanh nhẹn như tôi. Hãy theo tôi!”
Tia cùng con chim tập luyện suốt cả ngày, học cách nhảy và di chuyển linh hoạt giữa các cành cây. Mỗi lần bị ngã, Tia lại đứng dậy, quyết tâm không để thất bại đánh bại mình.
Tia: (mệt mỏi nhưng kiên quyết) “Tôi sẽ không dừng lại. Tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!”
Khi hoàng hôn buông xuống, Tia nhận ra rằng nó đã học được nhiều hơn những gì nó tưởng. Không chỉ về sức mạnh, mà còn về sự kiên nhẫn và trí tuệ.
Tia: (nhìn lên bầu trời) “Ngày mai, tôi sẽ tiếp tục hành trình của mình. Tôi sẽ trở lại, và tôi sẽ không còn yếu đuối nữa!”
Chương này giúp Tia nhận ra rằng sự mạnh mẽ không chỉ đến từ sức mạnh vật lý mà còn từ trí tuệ và sự kiên nhẫn. Bạn có muốn tiếp tục với chương tiếp theo không?