Bàng Thống và Kế Hoạch Thông Minh - Chương 3
Chương 3: Cạm Bẫy Tại Xích Bích
Sau chiến thắng tại thành X, Lưu Bị và quân đội của ông nhận được tin tức về việc Tào Tháo đang chuẩn bị một cuộc tấn công lớn tại Xích Bích. Địa thế tại Xích Bích hiểm trở, với nhiều núi non và sông ngòi, tạo điều kiện lý tưởng cho việc thiết lập các cạm bẫy. Bàng Thống nhận ra rằng đây là cơ hội để tạo ra một kế hoạch chiến lược nhằm gây tổn thất lớn cho quân đội của Tào Tháo.
Trong căn phòng họp, các tướng lĩnh lại tập trung quanh bản đồ, chờ đợi Bàng Thống trình bày kế hoạch của mình. Lưu Bị mở lời: “Bàng quân sư, chúng ta đã sẵn sàng lắng nghe kế hoạch của ngươi.”
Bàng Thống bước tới, chỉ tay vào bản đồ Xích Bích. “Địa hình tại Xích Bích rất phức tạp, với nhiều đồi núi và sông ngòi. Chúng ta có thể tận dụng điều này để tạo ra các cạm bẫy. Ta đề xuất rằng chúng ta sẽ sử dụng lửa và nước để tấn công quân địch.”
Quan Vũ, với ánh mắt nghi ngờ, hỏi: “Lửa và nước? Ngươi có thể giải thích rõ hơn không?”
Bàng Thống gật đầu. “Chúng ta sẽ đặt các đống củi và dầu dọc theo các con đường mà quân của Tào Tháo sẽ đi qua. Khi họ tiến vào, chúng ta sẽ đốt cháy các đống củi này, tạo ra một trận hỏa công lớn. Đồng thời, chúng ta sẽ mở đập, tạo ra lũ lụt để ngăn chặn đường thoát của họ. Kết hợp giữa lửa và nước, quân địch sẽ bị mắc kẹt và chịu tổn thất nặng nề.”
Trương Phi, với tính cách bộc trực, đập bàn nói: “Kế hoạch của ngươi thật táo bạo, nhưng liệu có quá nguy hiểm không? Nếu chúng ta không kiểm soát được lửa và nước, chính quân đội của chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm.”
Bàng Thống bình tĩnh đáp: “Chúng ta sẽ cần sự phối hợp chặt chẽ và tính toán kỹ lưỡng. Mọi thứ phải được thực hiện đúng thời điểm và đúng cách. Nếu làm được điều đó, chúng ta sẽ có thể gây tổn thất lớn cho quân của Tào Tháo mà không gặp nguy hiểm.”
Lưu Bị suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Bàng Thống, ta tin tưởng vào kế hoạch của ngươi. Chúng ta sẽ chuẩn bị ngay lập tức.”
Ngày hôm sau, quân đội của Lưu Bị bắt đầu thực hiện kế hoạch của Bàng Thống. Họ đặt các đống củi và dầu dọc theo các con đường chính, chuẩn bị các đập nước và sẵn sàng cho trận hỏa công lớn. Mọi người đều căng thẳng và tập trung, biết rằng trận đánh này có thể quyết định số phận của họ.
Khi quân đội của Tào Tháo tiến vào Xích Bích, họ không hề hay biết về những cạm bẫy đang chờ đợi. Đúng như kế hoạch, khi quân của Tào Tháo đến gần, Bàng Thống ra lệnh đốt cháy các đống củi. Lửa bùng lên dữ dội, lan nhanh và tạo ra một bức tường lửa khổng lồ, khiến quân địch hoảng loạn.
Tào Tháo, từ trên cao, nhìn thấy lửa cháy và ra lệnh cho quân lính rút lui. Nhưng ngay lúc đó, các đập nước được mở, tạo ra một trận lũ lớn đổ xuống, ngăn chặn đường thoát của quân địch. Nước lũ cuốn trôi nhiều binh lính và làm tê liệt khả năng di chuyển của họ.
Bàng Thống, đứng trên một ngọn đồi, nhìn xuống cảnh tượng hủy diệt bên dưới. Ông biết rằng kế hoạch của mình đã thành công. “Tiếp tục tấn công! Đừng để cho chúng có cơ hội phản công!” ông ra lệnh.
Quân đội của Lưu Bị từ các vị trí ẩn nấp xông ra, tấn công mạnh mẽ vào quân địch. Tào Tháo, nhận thấy tình hình không thể cứu vãn, ra lệnh rút lui hoàn toàn, bỏ lại nhiều binh lính và trang bị.
Sau trận chiến, Lưu Bị cùng các tướng lĩnh đứng trên bờ sông, nhìn cảnh tàn phá phía trước. “Bàng Thống, ngươi thực sự là một quân sư tài ba. Kế hoạch của ngươi đã giúp chúng ta giành được chiến thắng quan trọng này,” Lưu Bị nói, giọng đầy cảm kích.
Bàng Thống khiêm tốn đáp: “Đây chỉ là một phần nhỏ trong cuộc chiến dài. Chúng ta cần tiếp tục đoàn kết và sẵn sàng đối mặt với những thử thách phía trước.”
Cuộc chiến tại Xích Bích đã tạo ra một bước ngoặt quan trọng, làm suy yếu đáng kể lực lượng của Tào Tháo và củng cố vị thế của Lưu Bị. Quân đội của Lưu Bị trở về căn cứ với tinh thần hân hoan, lòng tin vào Bàng Thống ngày càng lớn mạnh. Với sự dẫn dắt thông minh và chiến lược tài tình của Bàng Thống, họ biết rằng mình có thể đối đầu với bất kỳ thử thách nào phía trước.