Bàng Thống và Kế Hoạch Thông Minh - Chương 6
Chương 6: Bảo Vệ Hậu Phương
Sau chiến thắng tại Kinh Châu, Lưu Bị biết rằng không chỉ cần mở rộng lãnh thổ mà còn phải bảo vệ những vùng đất đã chiếm được. Đặc biệt là Kinh Châu, nơi này không chỉ là một thành trì chiến lược mà còn là nguồn cung cấp tài nguyên quan trọng. Ông giao nhiệm vụ bảo vệ hậu phương cho Bàng Thống, người mà ông tin tưởng tuyệt đối.
Trong căn phòng họp quen thuộc, Bàng Thống trình bày kế hoạch bảo vệ Kinh Châu. Các tướng lĩnh đều có mặt để nghe và góp ý.
“Lưu tướng quân,” Bàng Thống bắt đầu, chỉ tay vào bản đồ Kinh Châu. “Chúng ta cần xây dựng một hệ thống phòng thủ vững chắc xung quanh thành phố. Đầu tiên, chúng ta sẽ gia cố các bức tường thành và thiết lập các tháp canh tại các điểm chiến lược. Điều này sẽ giúp chúng ta phát hiện và ứng phó kịp thời với bất kỳ cuộc tấn công nào từ quân địch.”
Quan Vũ gật đầu đồng ý. “Bàng quân sư nói đúng. Chúng ta cần phải đề phòng, không thể để Tào Tháo có cơ hội tấn công bất ngờ.”
Trương Phi, với tính cách nhiệt tình, nói thêm: “Ngoài ra, chúng ta cần tăng cường huấn luyện quân lính, đảm bảo họ luôn trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu.”
Bàng Thống mỉm cười, đồng ý với cả hai. “Chính xác. Chúng ta sẽ tổ chức các buổi huấn luyện thường xuyên, nâng cao kỹ năng và tinh thần chiến đấu của quân đội. Đồng thời, ta cũng đề xuất thành lập một lực lượng đặc nhiệm chuyên theo dõi và báo cáo tình hình từ các vùng biên giới.”
Lưu Bị đứng lên, tay đặt lên vai Bàng Thống. “Bàng Thống, ta tin rằng với kế hoạch của ngươi, Kinh Châu sẽ được bảo vệ vững chắc. Hãy thực hiện ngay lập tức.”
Ngày hôm sau, công việc gia cố thành trì và xây dựng hệ thống phòng thủ bắt đầu. Các binh lính làm việc không ngừng nghỉ, dưới sự chỉ huy của Bàng Thống và các tướng lĩnh. Các tháp canh được dựng lên, tường thành được gia cố thêm, và các buổi huấn luyện quân lính diễn ra hàng ngày.
Một buổi tối, khi mặt trời đã lặn và trời tối đen, Bàng Thống đang kiểm tra các tháp canh thì gặp một lính canh trẻ, tên là Tiểu Lý, đang đứng gác. Tiểu Lý nhìn thấy Bàng Thống đến gần, vội vàng chào hỏi.
“Bàng quân sư, ngài đến kiểm tra sao?” Tiểu Lý hỏi với giọng kính trọng.
Bàng Thống gật đầu, mỉm cười. “Đúng vậy, Tiểu Lý. Ngươi cảm thấy công việc thế nào? Có khó khăn gì không?”
Tiểu Lý trả lời, nét mặt nghiêm túc. “Mọi việc đều ổn, thưa ngài. Chúng tôi luôn cảnh giác và sẵn sàng ứng phó với bất kỳ tình huống nào.”
Bàng Thống cảm thấy hài lòng. “Tốt lắm. Sự cảnh giác và tinh thần trách nhiệm của ngươi sẽ giúp bảo vệ Kinh Châu. Hãy tiếp tục giữ vững tinh thần này.”
Trong khi đó, Tào Tháo không từ bỏ ý định chiếm lại Kinh Châu. Hắn quyết định thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ vào ban đêm, hy vọng bắt Lưu Bị và quân đội của ông không kịp trở tay. Nhưng nhờ hệ thống phòng thủ vững chắc và sự cảnh giác cao độ của các binh lính, cuộc tấn công của Tào Tháo đã bị phát hiện từ xa.
Tiếng kèn báo động vang lên khắp Kinh Châu, quân đội nhanh chóng vào vị trí. Quan Vũ và Trương Phi dẫn đầu các đơn vị phòng thủ, trong khi Bàng Thống chỉ huy từ tháp canh, đưa ra các chỉ thị cần thiết.
“Đừng để chúng tiếp cận cổng thành! Bắn tên và sử dụng dầu sôi!” Bàng Thống ra lệnh, giọng đầy quyết tâm.
Quân địch gặp phải sự phản công mãnh liệt từ các chiến binh của Lưu Bị. Dưới ánh sáng của các ngọn đuốc, cuộc chiến diễn ra ác liệt nhưng quân của Lưu Bị giữ vững vị trí, không để cho quân Tào Tháo tiến thêm bước nào.
Cuối cùng, nhận thấy không thể tiến vào Kinh Châu, Tào Tháo ra lệnh rút lui. Cuộc tấn công thất bại nặng nề, quân của Tào Tháo chịu tổn thất lớn và phải bỏ lại nhiều trang bị.
Sau trận đánh, Lưu Bị đến gặp Bàng Thống, đôi mắt đầy sự biết ơn. “Bàng Thống, một lần nữa ngươi đã chứng minh sự thông minh và tài ba của mình. Nhờ ngươi, Kinh Châu đã được bảo vệ vững chắc.”
Bàng Thống khiêm tốn đáp: “Lưu tướng quân, đây là công lao của tất cả mọi người. Sự đoàn kết và quyết tâm của chúng ta đã giúp chúng ta vượt qua thử thách này.”
Quân đội của Lưu Bị tiếp tục củng cố hệ thống phòng thủ và duy trì tinh thần cảnh giác cao độ. Với sự dẫn dắt thông minh và chiến lược tài tình của Bàng Thống, Kinh Châu trở thành một thành trì vững chắc, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách trong tương lai.