Bạo Lực Gia Đình - Chương 3
Chương 3: Sự giúp đỡ từ người bạn cũ
Một ngày, Lan tình cờ gặp lại Hà, một người bạn thân từ thời đại học. Hà nhận thấy sự thay đổi trong Lan và kiên quyết tìm hiểu nguyên nhân. Sau khi biết được sự thật, Hà khuyên Lan nên tìm kiếm sự giúp đỡ từ các tổ chức xã hội và chính quyền địa phương. Tuy nhiên, Lan vẫn còn do dự và sợ hãi.
Lan đang mua rau ở chợ thì bất ngờ gặp lại Hà.
Hà: (tươi cười) “Lan! Có phải cậu không? Lâu quá rồi không gặp!”
Làm: (ngạc nhiên) “Hà! Đúng là cậu rồi. Mình không ngờ gặp lại cậu ở đây.”
Hà: (nhìn Lan chằm chằm) “Cậu trông gầy yếu và mệt mỏi quá. Có chuyện gì không ổn à?”
Hà: (nghiêm giọng) “Lan, mình là bạn thân mà. Cậu có thể nói thật với mình. Đừng giấu.”
Lan nhìn Hà, nước mắt chảy dài. Cuối cùng, cô không thể giữ bí mật thêm nữa.
Lan: (nức nở) “Mình… Mình không biết phải làm sao. Tuấn thay đổi nhiều lắm, anh ấy thường xuyên uống rượu và đánh mình. Mình sợ hãi và không biết phải làm gì.”
Hà: (sốc và tức giận) “Cậu bị đánh? Sao cậu không nói với ai? Không ai đáng phải chịu đựng như vậy!”
Làm: (run rẩy) “Mình sợ. Sợ Tuấn sẽ làm điều gì đó tồi tệ hơn nếu mình lên tiếng. Và mình cũng không biết phải đi đâu, làm gì.”
Hà: (nắm chặt tay Lan) “Lan, cậu không thể tiếp tục sống như thế này. Có rất nhiều tổ chức và dịch vụ hỗ trợ phụ nữ bị bạo lực gia đình. Họ có thể giúp cậu.”
Làm: (nghi ngờ) “Nhưng… liệu có thật sự hiệu quả không? Mình sợ nếu Tuấn biết, anh ấy sẽ nổi điên lên.”
Hà: (kiên quyết) “Cậu phải nghĩ đến bản thân và con gái cậu. Cậu không thể để Mai lớn lên trong môi trường bạo lực như thế. Mình sẽ giúp cậu tìm kiếm sự hỗ trợ.”
Làm: (gật đầu, nhưng vẫn lo lắng) “Mình hiểu, nhưng mình vẫn lo lắng. Mình không biết phải bắt đầu từ đâu.”
Hà: (an ủi) “Đừng lo, mình sẽ ở bên cạnh cậu. Đầu tiên, chúng ta sẽ liên hệ với một tổ chức bảo vệ phụ nữ. Họ sẽ cung cấp thông tin và hỗ trợ cần thiết. Cậu sẽ không phải làm điều này một mình.”
Lan cảm thấy một chút hy vọng lóe lên trong lòng. Cô biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng với sự giúp đỡ của Hà, cô quyết định sẽ không còn im lặng chịu đựng nữa.
Làm: (nhẹ giọng) “Cảm ơn cậu, Hà. Mình thực sự không biết phải nói gì.”
Hà: (mỉm cười) “Không cần cảm ơn gì cả. Chúng ta là bạn thân mà. Mình sẽ luôn ở đây để giúp cậu.”
Lan ôm lấy Hà, cảm nhận được sự ấm áp và sự ủng hộ từ người bạn cũ. Đó là khoảnh khắc cô biết rằng mình không còn cô đơn trong cuộc chiến này. Cô sẽ tìm kiếm sự giúp đỡ và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và con gái.