Bát Giới Và Sa Tăng Hợp Sức Để Tiêu Diệt Một Con Rồng - Chương 7
Chương 7: Trận Chiến Dữ Dội
Sau khi tiêu diệt con rồng thứ hai, Trư Bát Giới và Sa Tăng được người dân làng kính trọng như những người hùng. Họ quyết định nghỉ ngơi và giúp đỡ người dân tái thiết lại ngôi làng. Tuy nhiên, trong lòng họ biết rằng cuộc hành trình chưa kết thúc. Họ cảm nhận được rằng có một mối nguy hiểm lớn hơn đang chờ đợi.
Một buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, Trư Bát Giới và Sa Tăng đang chuẩn bị rời làng thì một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo tiếng gầm thét kinh hoàng. Mặt đất rung chuyển, và từ phía chân trời, một con rồng khổng lồ, lớn hơn cả hai con rồng trước, đang bay tới. Con rồng này tỏa ra một luồng khí độc và ánh mắt đỏ rực như lửa.
“Đây là con rồng cuối cùng, mạnh nhất và hiểm ác nhất,” Sa Tăng nói, mắt không rời khỏi con quái vật. “Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Trư Bát Giới gật đầu, ánh mắt quyết tâm: “Không có lựa chọn nào khác. Chúng ta phải tiêu diệt nó để bảo vệ mọi người.”
Con rồng đáp xuống mặt đất với một cú đập cánh mạnh mẽ, tạo ra một cơn gió lốc cuốn bay mọi thứ xung quanh. Nó gầm lên, phun lửa và khí độc về phía Trư Bát Giới và Sa Tăng. Cả hai nhanh chóng tránh né và bắt đầu phản công.
Trư Bát Giới sử dụng cây bổng của mình, tấn công mạnh mẽ vào đôi cánh và chân của con rồng, cố gắng làm nó mất thăng bằng. Sa Tăng, với trí tuệ và phép thuật, niệm những thần chú mạnh mẽ để bảo vệ cả hai và tấn công vào điểm yếu của con rồng.
Con rồng gầm thét, vung đuôi và phun lửa không ngừng. Mỗi cú đập cánh của nó tạo ra những cơn gió lốc và làm rung chuyển mặt đất. Trận chiến diễn ra ác liệt, từng phút từng giây đều đầy hiểm nguy.
Người dân làng, dù sợ hãi, nhưng không ngừng cổ vũ cho Trư Bát Giới và Sa Tăng. Họ biết rằng đây là trận chiến quyết định, và tất cả đều đặt niềm tin vào hai người hùng của mình.
Trư Bát Giới hét lên: “Sa Tăng, chúng ta cần tìm ra điểm yếu của nó! Tấn công cùng lúc vào một chỗ!”
Sa Tăng đồng ý, niệm chú tạo ra một luồng sáng lớn bao quanh con rồng, làm nó tê liệt trong chốc lát. Trư Bát Giới không bỏ lỡ cơ hội, nhảy lên cao và dùng hết sức mạnh đánh vào đầu con rồng. Cú đánh mạnh mẽ khiến con rồng gầm thét đau đớn, nhưng vẫn chưa đủ để tiêu diệt nó.
Con rồng vùng dậy, mắt đỏ rực nhìn Trư Bát Giới và Sa Tăng với sự căm hận. Nó phun ra một luồng lửa khủng khiếp, nhưng lần này, Sa Tăng đã chuẩn bị sẵn một phép thuật bảo vệ mạnh mẽ. Luồng lửa bị chặn lại, tạo ra một vụ nổ lớn, đẩy lùi con rồng.
“Chúng ta phải tiếp tục!” Sa Tăng hét lớn. “Đừng để nó có cơ hội hồi phục!”
Trư Bát Giới và Sa Tăng tiếp tục tấn công, mỗi cú đánh, mỗi phép thuật đều nhắm vào những điểm yếu của con rồng. Trận chiến kéo dài, sức mạnh và tinh thần kiên định của họ bắt đầu làm con rồng kiệt sức.
Cuối cùng, với một đòn quyết định, Trư Bát Giới nhảy lên cao, dùng cây bổng đánh mạnh vào ngực con rồng, nơi trái tim của nó nằm. Sa Tăng niệm một thần chú mạnh mẽ nhất, tạo ra một luồng sáng chói lòa đánh thẳng vào đầu con rồng.
Một tiếng gầm thét vang lên, con rồng khổng lồ ngã gục xuống đất, không còn sức lực. Ánh sáng từ luồng chú và cú đánh cuối cùng tỏa ra, làm cho bầu trời trở nên sáng rực.
Dân làng reo hò, niềm vui và hạnh phúc tràn ngập khắp nơi. Trư Bát Giới và Sa Tăng, dù mệt mỏi nhưng nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, biết rằng họ đã hoàn thành sứ mệnh của mình.
Một cụ già bước tới, đôi mắt rưng rưng: “Cảm ơn các ngài, nhờ có các ngài, chúng tôi mới có thể sống trong bình yên.”
Trư Bát Giới mỉm cười: “Chúng tôi chỉ làm những gì cần làm. Hãy sống tốt và bảo vệ nhau.”
Sa Tăng gật đầu: “Sức mạnh không chỉ nằm ở vũ khí mà còn ở lòng dũng cảm và tình đoàn kết.”
Và như thế, Trư Bát Giới và Sa Tăng tiếp tục hành trình của mình, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ hòa bình và công lý. Những kỷ niệm về cuộc chiến với con rồng hắc ám sẽ mãi là một phần trong hành trình đầy cam go và vinh quang của họ.