Summary
Nhân vật chính: Lâm An Nhiên và Trần Hạo Thiên
Tóm tắt: Lâm An Nhiên là một cô gái trẻ đam mê nhiếp ảnh, cô vô tình chụp được một khoảnh khắc đẹp của Trần Hạo Thiên, một chàng trai giàu có và lạnh lùng. Sau đó, họ gặp nhau trong một dự án làm việc chung và từ đó bắt đầu một mối quan hệ đầy sóng gió. An Nhiên giúp Hạo Thiên tìm lại niềm vui trong cuộc sống, trong khi anh giúp cô vượt qua những khó khăn và nỗi sợ hãi.
Cảnh 1: Công viên buổi sáng
An Nhiên đang chụp ảnh cảnh vật xung quanh, cô tình cờ chụp được khoảnh khắc Hạo Thiên đang nhìn xa xăm.
An Nhiên: (tự nói với mình) Wow, khoảnh khắc này thật đẹp! Chàng trai này thật cuốn hút.
Hạo Thiên bước tới gần An Nhiên khi nhận ra cô đang chụp ảnh mình.
Hạo Thiên: (giọng lạnh lùng) Cô đang chụp ảnh tôi sao?
An Nhiên: (giật mình) Ồ, xin lỗi! Tôi không có ý làm phiền anh. Chỉ là khoảnh khắc đó quá đẹp, tôi không thể không chụp lại.
Hạo Thiên: (nhìn cô với ánh mắt dò xét) Không sao, miễn là cô không đăng nó lên mạng.
An Nhiên: Tất nhiên, tôi chỉ chụp cho riêng mình thôi. Cảm ơn anh.
Cảnh 2: Văn phòng công ty
An Nhiên và Hạo Thiên gặp lại nhau khi cô được mời làm nhiếp ảnh gia cho dự án quảng cáo của công ty Hạo Thiên.
An Nhiên: (ngạc nhiên) Anh… là giám đốc của công ty này?
Hạo Thiên: (gật đầu) Đúng vậy, và cô sẽ là nhiếp ảnh gia cho dự án lần này. Tôi mong cô sẽ làm việc chuyên nghiệp.
An Nhiên: (mỉm cười) Tôi sẽ cố gắng hết sức. Hy vọng chúng ta sẽ làm việc tốt cùng nhau.
Cảnh 3: Buổi chụp hình tại bãi biển
An Nhiên đang chụp ảnh, Hạo Thiên đứng quan sát từ xa.
Hạo Thiên: (bước tới gần) Cô có vẻ rất đam mê nhiếp ảnh.
An Nhiên: (cười tươi) Đúng vậy. Nhiếp ảnh là cách tôi thể hiện cảm xúc và nhìn nhận thế giới.
Hạo Thiên: (nhìn xa xăm) Đôi khi tôi ước mình có thể nhìn thế giới qua ống kính của cô, có lẽ sẽ thấy nó đẹp hơn.
An Nhiên: (nhẹ nhàng) Mỗi người đều có cách nhìn riêng. Nếu anh muốn, tôi có thể dạy anh chụp ảnh.
Hạo Thiên: (ngạc nhiên) Thật sao? Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ học nhiếp ảnh.
An Nhiên: (cười) Đừng lo, tôi sẽ giúp anh.
Cảnh 4: Quán café
An Nhiên và Hạo Thiên ngồi uống cà phê sau buổi chụp hình.
An Nhiên: (nhìn Hạo Thiên) Anh luôn tỏ ra lạnh lùng và xa cách. Có điều gì khiến anh như vậy không?
Hạo Thiên: (trầm ngâm) Có những chuyện trong quá khứ mà tôi không muốn nhắc đến. Nó khiến tôi mất niềm tin vào nhiều thứ.
An Nhiên: (đồng cảm) Tôi hiểu. Ai cũng có những nỗi đau riêng. Nhưng đôi khi, chúng ta cần học cách buông bỏ để tìm lại niềm vui.
Hạo Thiên: (nhìn An Nhiên) Cảm ơn cô, An Nhiên. Cô là người đầu tiên nói với tôi những điều này.
Cảnh 5: Buổi triển lãm ảnh
An Nhiên tổ chức một buổi triển lãm ảnh và mời Hạo Thiên đến tham dự.
Hạo Thiên: (nhìn các bức ảnh) Những bức ảnh này thật tuyệt vời. Cô đã chụp chúng ở đâu?
An Nhiên: (cười) Ở khắp mọi nơi mà tôi đã đi qua. Mỗi bức ảnh đều mang một câu chuyện riêng.
Hạo Thiên: (nhìn sâu vào mắt An Nhiên) Cô đã giúp tôi thấy thế giới đẹp hơn qua ống kính của mình. Cảm ơn cô, An Nhiên.
An Nhiên: (mỉm cười) Cảm ơn anh đã tin tưởng và cho tôi cơ hội. Anh cũng đã giúp tôi vượt qua nhiều khó khăn.
Hạo Thiên nắm tay An Nhiên, nhìn cô với ánh mắt ấm áp.
Hạo Thiên: (nhẹ nhàng) Từ giờ, chúng ta sẽ cùng nhau bước qua mọi khó khăn, được không?
An Nhiên: (gật đầu) Được, chúng ta sẽ cùng nhau.
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh Hạo Thiên và An Nhiên nắm tay nhau, bước ra khỏi buổi triển lãm dưới bầu trời đầy sao, biểu tượng cho một khởi đầu mới đầy hy vọng và tình yêu.