Bệnh Dịch Toàn Cầu - Chương 2
Chương 2: Tỉnh Giấc Trong Tương Lai
Sau vài ngày nghỉ ngơi và hồi phục, Lê Anh đã cảm thấy khỏe hơn. Trong suốt thời gian đó, anh đã được cung cấp những thông tin cơ bản về tình hình hiện tại. Một ngày kia, bà Trần – người phụ nữ anh gặp lần đầu, trở lại và đưa anh đi tham quan Trung tâm Y tế Toàn cầu.
“Anh đã khỏe hơn chưa, bác sĩ Lê Anh?” bà Trần hỏi với giọng ân cần.
“Vâng, cảm ơn bà. Tôi đã sẵn sàng,” Lê Anh đáp lại, đôi mắt anh ánh lên quyết tâm.
Họ bước qua những hành lang dài với tường kính trong suốt, cho phép Lê Anh nhìn thấy các phòng thí nghiệm và các khu điều trị. Những công nghệ hiện đại và tiên tiến khiến anh không khỏi kinh ngạc.
“Đây là nơi chúng tôi đang nghiên cứu virus gây ra dịch bệnh hiện nay,” bà Trần nói khi họ dừng lại trước một phòng thí nghiệm lớn. “Chúng tôi gọi nó là Virus Z.”
“Virus Z? Nghe như một thứ từ phim khoa học viễn tưởng,” Lê Anh thốt lên.
“Đúng vậy, nhưng thực tế còn kinh hoàng hơn nhiều,” bà Trần nghiêm nghị. “Virus này lây lan rất nhanh và có tỷ lệ tử vong cực kỳ cao. Chúng tôi đã thử mọi biện pháp nhưng vẫn chưa tìm ra cách chữa trị hiệu quả.”
Họ bước vào phòng thí nghiệm, nơi một nhóm nhà khoa học đang làm việc chăm chỉ. Một người đàn ông trung niên, mặc áo blouse trắng, tiến lại gần.
“Chào anh, tôi là tiến sĩ Huy, trưởng nhóm nghiên cứu virus Z,” ông nói và bắt tay Lê Anh.
“Rất vui được gặp ông, tiến sĩ Huy. Tôi đã nghe nhiều về tình hình và sẵn sàng bắt tay vào công việc,” Lê Anh đáp lại, bắt tay ông.
“Rất tốt, chúng tôi cần tất cả sự giúp đỡ có thể. Để tôi giới thiệu với anh về các mẫu thử và dữ liệu mà chúng tôi đã thu thập được,” tiến sĩ Huy nói và dẫn Lê Anh đến một bàn làm việc chất đầy các tài liệu và màn hình hiển thị.
“Đây là cấu trúc của virus Z,” tiến sĩ Huy chỉ vào màn hình. “Nó có khả năng biến đổi rất nhanh, khiến cho việc phát triển vaccine hoặc thuốc điều trị trở nên cực kỳ khó khăn.”
Lê Anh nhìn vào các dữ liệu với sự chăm chú. “Đây thực sự là một thách thức lớn. Nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc. Tôi có một số ý tưởng muốn thử nghiệm.”
Cả nhóm nhà khoa học bắt đầu làm việc không ngừng nghỉ. Lê Anh đưa ra các phương pháp mới, dựa trên kiến thức và kinh nghiệm từ thời đại của anh. Những đêm dài không ngủ, những cuộc thảo luận căng thẳng và những thử nghiệm liên tục diễn ra.
Một buổi sáng, sau một đêm dài nghiên cứu, Lê Anh ngồi lại với tiến sĩ Huy và bà Trần.
“Tôi nghĩ chúng ta đang tiến gần đến một bước đột phá,” Lê Anh nói, mắt anh rực sáng.
“Anh nói rõ hơn được không?” bà Trần hỏi.
“Tôi đã kết hợp một số phương pháp từ thời đại của tôi với các công nghệ hiện đại ở đây. Kết quả ban đầu cho thấy chúng ta có thể phát triển một kháng thể để ngăn chặn virus,” Lê Anh giải thích.
“Đó là tin tuyệt vời! Chúng ta cần phải thử nghiệm ngay lập tức,” tiến sĩ Huy hào hứng.
Họ bắt đầu thử nghiệm trên các mẫu virus và kết quả thật đáng khích lệ. Tuy nhiên, để chắc chắn, họ cần phải thử nghiệm trên người.
“Chúng ta cần tìm những tình nguyện viên,” bà Trần nói. “Đây là một bước đi nguy hiểm, nhưng không còn lựa chọn nào khác.”
“Tôi sẽ làm tình nguyện viên,” Lê Anh nói kiên quyết. “Tôi tin vào những gì chúng ta đang làm và sẵn sàng hy sinh vì nó.”
Bà Trần và tiến sĩ Huy nhìn nhau, rồi gật đầu đồng ý. Một cuộc chiến mới đang bắt đầu, với hy vọng rằng sự hy sinh và nỗ lực của họ sẽ mang lại tương lai tốt đẹp hơn cho nhân loại.