Bí Ẩn Của Bức Tượng Đá - Chương 10
Chương 10: Hồi kết
Sau khi Lưu đại nhân bị bắt giữ và đưa ra xét xử, cuộc sống ở kinh thành dần trở lại nhịp độ bình thường. Dân chúng bớt lo lắng hơn, và sự an bình dường như đã được khôi phục. Tuy nhiên, Bao Chửng và Lý biết rằng cuộc hành trình của họ chưa hoàn toàn kết thúc. Vẫn còn một nhiệm vụ cuối cùng cần thực hiện: đảm bảo rằng bức tượng đá sẽ không bao giờ bị lợi dụng thêm một lần nào nữa.
Một buổi sáng sớm, Bao Chửng và Lý đến gặp Hoàng thượng tại cung điện. Họ được triệu kiến để báo cáo kết quả của cuộc điều tra và xử lý vụ án liên quan đến Lưu đại nhân. Khi họ đến, Hoàng thượng đã chờ sẵn, khuôn mặt ngài trầm ngâm nhưng ánh mắt lộ rõ sự quan tâm.
“Bao đại nhân, thám tử Lý, các khanh đã làm rất tốt,” Hoàng thượng nói, giọng ngài trầm ấm nhưng không giấu được sự nghiêm trọng. “Ta đã nghe toàn bộ câu chuyện. Lưu đại nhân đã bị trừng phạt thích đáng, nhưng bức tượng đá kia vẫn còn là một mối nguy hiểm tiềm tàng.”
“Bẩm Hoàng thượng,” Bao Chửng đáp, quỳ gối trước ngai vàng, “chúng thần đã thành công trong việc giải phóng linh hồn bị phong ấn trong bức tượng. Tuy nhiên, đúng như Hoàng thượng lo ngại, bức tượng này vẫn mang trong mình một sức mạnh lớn lao. Chúng thần đề nghị rằng bức tượng này nên được đặt vào một nơi an toàn, tránh xa mọi sự tác động của con người.”
Hoàng thượng gật đầu, suy nghĩ một lát rồi lên tiếng: “Ta đồng ý. Nhưng nơi nào có thể đảm bảo rằng bức tượng sẽ không bao giờ bị lợi dụng nữa?”
Bao Chửng nhìn sang Lý, rồi quay lại Hoàng thượng. “Bẩm Hoàng thượng, có một nơi trong vương quốc của chúng ta, rất ít người biết đến và không ai dám lui tới vì tin rằng nơi đó đã bị quỷ ám từ lâu. Đó là một hang động sâu trong dãy núi phía Bắc, nơi mà bức tượng sẽ không bao giờ bị tìm thấy.”
Hoàng thượng cân nhắc một lúc, rồi ra lệnh: “Tốt. Các khanh hãy đưa bức tượng đến đó và đảm bảo rằng nó sẽ không bao giờ bị phát hiện. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của các khanh trong vụ án này. Sau đó, ta muốn các khanh trở về và tiếp tục phục vụ cho sự an lành của vương quốc.”
“Tuân lệnh, Hoàng thượng!” Bao Chửng và Lý đồng thanh đáp.
Vài ngày sau, Bao Chửng và Lý bắt đầu cuộc hành trình cuối cùng đến dãy núi phía Bắc. Lần này, họ chỉ mang theo bức tượng và những vật dụng cần thiết. Cả hai hiểu rằng nhiệm vụ lần này không chỉ đơn thuần là để cất giấu bức tượng, mà còn là để chấm dứt mọi mối đe dọa liên quan đến nó.
Họ đi suốt nhiều ngày đêm, băng qua những con đường hiểm trở và những ngọn núi cao chót vót. Khi đến gần đích, thời tiết càng trở nên khắc nghiệt hơn, nhưng cả hai không nản lòng. Họ biết rằng đây là cách duy nhất để bảo vệ dân chúng khỏi những nguy hiểm tiềm tàng.
Cuối cùng, sau một hành trình dài và gian nan, họ đến trước cửa hang động mà Bao Chửng đã nói đến. Hang động này bị bao phủ bởi một màn sương mù dày đặc, và không khí xung quanh lạnh lẽo đến mức khiến người ta có cảm giác như đang bước vào một thế giới khác.
“Đây chính là nơi,” Bao Chửng nói, đôi mắt ông tràn ngập sự quyết tâm. “Không ai sẽ dám bước vào đây, và ngay cả khi họ có thể, bức tượng sẽ được bảo vệ bởi những sức mạnh mà không ai có thể vượt qua.”
Cả hai bước vào hang động, mang theo bức tượng. Bên trong hang động, không gian tối tăm và rộng lớn, chỉ có tiếng gió rít qua những kẽ đá. Bao Chửng và Lý đi sâu vào bên trong, tìm một nơi thích hợp để đặt bức tượng. Cuối cùng, họ tìm thấy một hốc đá lớn nằm sâu trong lòng đất, nơi không có ánh sáng nào có thể lọt vào.
“Hãy đặt bức tượng ở đây,” Bao Chửng nói, rồi cùng Lý cẩn thận đặt bức tượng vào hốc đá.
Khi bức tượng được đặt vào vị trí, Bao Chửng và Lý lùi lại, cùng nhau thực hiện một nghi lễ ngắn để phong ấn bức tượng. Họ cầu nguyện cho sự bình yên và thịnh vượng của vương quốc, và rằng bức tượng sẽ mãi mãi nằm yên trong bóng tối, không bao giờ bị đánh thức thêm lần nào nữa.
Khi nghi lễ kết thúc, Bao Chửng và Lý đứng lặng một lúc trước bức tượng. Dù biết rằng đây là quyết định đúng đắn, nhưng cả hai không thể không cảm thấy một chút nặng lòng. Bức tượng, với mọi bí ẩn và sức mạnh của nó, giờ đây sẽ mãi mãi bị chôn vùi trong quên lãng.
“Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ,” Lý nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy sự giải thoát.
“Đúng vậy,” Bao Chửng đáp, ánh mắt ông nhìn sâu vào bóng tối của hang động. “Và giờ đây, chúng ta có thể trở về, biết rằng vương quốc đã được bảo vệ.”
Cả hai rời khỏi hang động, cảm nhận được gánh nặng đã được nhấc khỏi vai mình. Họ trở về kinh thành, nơi Hoàng thượng và dân chúng đã chờ đợi tin tức từ họ. Khi trở về, họ được chào đón như những người anh hùng, nhưng Bao Chửng và Lý chỉ mỉm cười khiêm tốn, biết rằng họ chỉ làm những gì cần làm để bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Thời gian trôi qua, câu chuyện về bức tượng đá dần dần trở thành một truyền thuyết, một câu chuyện được kể lại qua nhiều thế hệ như một lời nhắc nhở về sức mạnh của lòng tham và những hậu quả khôn lường của nó. Nhưng đối với Bao Chửng và Lý, đó là một cuộc hành trình không chỉ để giải cứu một linh hồn bị phong ấn, mà còn là để khẳng định rằng sự công bằng và lòng chính trực sẽ luôn chiến thắng.
Kết thúc.
Chương 10 kết thúc với việc Bao Chửng và Lý hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, bảo vệ bức tượng đá và đảm bảo rằng nó sẽ không bao giờ bị lợi dụng thêm một lần nào nữa. Họ trở về kinh thành với lòng nhẹ nhõm, biết rằng họ đã bảo vệ sự bình yên cho vương quốc. Câu chuyện khép lại với một thông điệp mạnh mẽ về sức mạnh của sự chính trực và công bằng, cũng như sự nguy hiểm của lòng tham.