Bí Ẩn Của Bức Tượng Đá - Chương 4
Chương 4: Lời nguyền
Sáng hôm sau, khi ánh nắng ban mai vừa bắt đầu len lỏi qua những tán cây, Bao Chửng và Lý đã sẵn sàng cho ngày mới. Cả hai đều biết rằng họ không còn nhiều thời gian, những cái chết bí ẩn có thể tiếp diễn bất kỳ lúc nào nếu họ không hành động nhanh chóng.
Bao Chửng mở cuốn sách cổ mà ông mang theo từ thư viện triều đình, nơi lưu trữ những tài liệu quý giá về các nền văn minh cổ. Những trang sách đã úa vàng theo thời gian, nhưng những dòng chữ cổ vẫn còn rõ ràng, kể về những vị thần và nghi lễ cổ xưa.
“Đây rồi,” Bao Chửng nói, tay chỉ vào một đoạn văn bản. “Bức tượng đá này có liên quan đến một vị thần bị nguyền rủa của một nền văn minh đã mất từ hàng ngàn năm trước. Vị thần này đã bị phong ấn trong bức tượng sau khi nổi loạn chống lại các vị thần khác. Từ đó, bất cứ ai sở hữu bức tượng mà không thực hiện nghi lễ giải thoát đúng cách sẽ bị dính vào lời nguyền chết chóc.”
Lý nhìn kỹ hơn vào những dòng chữ đó, rồi ngước lên nhìn Bao Chửng. “Nghi lễ giải thoát là gì? Làm sao chúng ta có thể thực hiện nó?”
“Chưa rõ,” Bao Chửng đáp, đôi mắt vẫn tập trung vào những dòng chữ. “Tài liệu này chỉ mô tả quá trình phong ấn và những hậu quả nếu không tuân thủ nghi lễ. Nhưng có lẽ manh mối nằm ở chỗ khác.”
Cả hai rời khỏi ngôi làng, quyết định quay lại ngôi đền cổ để tìm thêm manh mối. Nhưng lần này, họ không đi tay không. Bao Chửng mang theo những cuốn sách cổ và các đạo cụ cần thiết cho nghi lễ nếu họ tìm ra cách thực hiện.
Khi đến ngôi đền, không khí quanh đó vẫn nặng nề như hôm trước. Những dấu vết của bóng đen vẫn còn đó, như một lời nhắc nhở về những gì họ đã đối mặt đêm qua. Bao Chửng và Lý tiến vào bên trong, cẩn thận khám phá từng góc khuất của ngôi đền.
Bỗng, từ sau một tảng đá lớn bị đổ nát, Bao Chửng phát hiện ra một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, bị chôn vùi dưới lớp đất và rêu xanh. Ông cẩn thận mở chiếc hộp, bên trong là những cuộn giấy da cổ xưa, được viết bằng một ngôn ngữ lạ.
“Đây có thể là hướng dẫn cho nghi lễ,” Bao Chửng nói, mở từng cuộn giấy ra. Ông nhận ra rằng ngôn ngữ này giống với những dòng chữ được khắc trên bức tượng đá. Với kiến thức của mình về các ngôn ngữ cổ, Bao Chửng bắt đầu giải mã từng dòng chữ.
Lý đứng cạnh Bao Chửng, căng thẳng chờ đợi. Thời gian như đang chống lại họ, và từng giây trôi qua, lời nguyền càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, Bao Chửng đã giải mã được phần lớn văn bản. “Nghi lễ này phải được thực hiện vào lúc nửa đêm, dưới ánh trăng tròn,” ông nói, đôi mắt sáng lên với sự quyết tâm. “Chúng ta phải đặt bức tượng trở lại bệ đá ở chính ngôi đền này và đọc một lời cầu nguyện để giải thoát linh hồn bị giam cầm.”
“Nhưng còn thời gian?” Lý hỏi. “Nếu chúng ta chờ đến nửa đêm, liệu có thêm ai bị nguyền rủa không?”
“Đó là điều mà chúng ta không thể chắc chắn,” Bao Chửng đáp, giọng ông trở nên nghiêm trọng. “Nhưng chúng ta không có lựa chọn khác. Nếu nghi lễ không được thực hiện đúng cách, lời nguyền có thể kéo dài vô tận và gây ra thêm nhiều cái chết.”
Cả hai quyết định quay về làng để chuẩn bị cho nghi lễ. Họ báo cho những người dân biết về kế hoạch của mình, và yêu cầu mọi người tránh xa ngôi đền cho đến khi nghi lễ hoàn tất. Dân làng, mặc dù sợ hãi, nhưng cũng hiểu rằng đây là cơ hội cuối cùng để chấm dứt thảm kịch này.
Buổi tối hôm đó, dưới bầu trời đầy sao và ánh trăng tròn, Bao Chửng và Lý quay trở lại ngôi đền. Họ mang theo bức tượng đá, đặt nó trở lại bệ đá giữa đền. Cả hai đứng trước bức tượng, ánh sáng của ngọn đuốc trong tay họ chiếu lên những đường nét của bức tượng, làm nó trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Bao Chửng bắt đầu đọc những lời cầu nguyện được ghi trong văn bản cổ, từng từ từng chữ vang lên giữa không gian tĩnh lặng của ngôi đền. Tiếng đọc của ông vang vọng, hòa lẫn với tiếng gió rít ngoài kia, tạo nên một bầu không khí căng thẳng.
Khi lời cầu nguyện gần đến đoạn cuối, bỗng nhiên ngọn đuốc trong tay Lý vụt tắt, và một cơn gió lạnh thổi qua ngôi đền. Bức tượng bắt đầu rung chuyển, như thể linh hồn bị giam cầm bên trong đang phản kháng lại.
“Giữ vững tinh thần!” Bao Chửng hét lên, cố gắng giữ sự bình tĩnh trong tình huống nguy hiểm.
Lý cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng lên người, nhưng anh vẫn đứng vững, giữ ngọn đuốc cháy sáng trở lại và bảo vệ Bao Chửng khỏi bất kỳ điều gì có thể xảy ra.
Cuối cùng, khi lời cầu nguyện kết thúc, một ánh sáng chói lòa phát ra từ bức tượng. Ánh sáng ấy mạnh mẽ đến mức cả hai phải nhắm mắt lại. Khi ánh sáng tắt đi, bức tượng đứng yên, không còn rung chuyển nữa. Cảm giác áp lực trong ngôi đền cũng biến mất, như thể một sức mạnh vô hình đã được giải thoát.
Bao Chửng mở mắt ra, thở phào nhẹ nhõm. Ông quay sang Lý, thấy anh cũng đã lấy lại bình tĩnh.
“Linh hồn đã được giải thoát,” Bao Chửng nói, giọng ông tràn đầy sự nhẹ nhõm. “Lời nguyền đã kết thúc.”
Lý gật đầu, cảm thấy một gánh nặng đã được nhấc khỏi vai mình. Cả hai biết rằng họ đã thành công, nhưng cũng hiểu rằng đây chỉ là một phần trong hành trình dài. Họ cần phải bảo vệ bức tượng, không để nó rơi vào tay kẻ xấu một lần nữa.
“Chúng ta cần đưa bức tượng này đến một nơi an toàn,” Bao Chửng nói. “Nơi mà không ai có thể chạm vào nó và gây ra thảm kịch thêm lần nào nữa.”
Với quyết tâm đó, cả hai bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo, biết rằng dù đã vượt qua được thử thách này, nhưng những bí ẩn vẫn còn đó và họ phải tiếp tục chiến đấu để bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Chương 4 kết thúc với việc giải thoát linh hồn bị phong ấn trong bức tượng và chấm dứt lời nguyền. Tuy nhiên, nhiệm vụ của Bao Chửng và Lý chưa kết thúc, và họ phải tìm cách bảo vệ bức tượng khỏi rơi vào tay kẻ xấu một lần nữa.