Bí Ẩn Của Bức Tượng Đá - Chương 5
Chương 5: Người sống sót cuối cùng
Sáng hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên chiếu rọi qua cửa sổ căn nhà nhỏ của ông lão, Bao Chửng và Lý đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc hành trình mới. Họ biết rằng mặc dù linh hồn bị nguyền rủa đã được giải thoát, nhưng vẫn còn nhiều bí ẩn chưa được giải quyết. Đặc biệt, họ cần phải tìm ra nơi bức tượng thực sự thuộc về để tránh nguy cơ bị lợi dụng lần nữa.
Trước khi rời khỏi làng Thanh Thủy, Bao Chửng quyết định ghé thăm ông lão sống sót cuối cùng từ nhóm khảo cổ, người đã tiết lộ manh mối quan trọng về bức tượng. Ông lão đang ngồi trước hiên nhà, nhìn xa xăm về phía rừng, đôi mắt đượm buồn.
“Thưa ông, chúng tôi cần thêm sự giúp đỡ của ông,” Bao Chửng mở lời khi ông tiến lại gần. “Bức tượng đã được đặt lại đúng chỗ, nhưng chúng tôi cần biết nhiều hơn về nó. Ông có thể cho chúng tôi biết thêm thông tin không?”
Ông lão thở dài, đôi mắt già nua của ông như chìm vào những ký ức xa xưa. “Tôi đã cố gắng quên đi mọi thứ,” ông nói, giọng run rẩy. “Nhưng có lẽ, để chấm dứt tất cả, tôi cần phải nói ra sự thật.”
Lý ngồi xuống bên cạnh ông lão, nhẹ nhàng khích lệ. “Chúng tôi sẽ lắng nghe. Bất cứ điều gì ông có thể kể sẽ giúp ích cho chúng tôi.”
Ông lão nhìn vào khoảng không một lúc, rồi bắt đầu kể chuyện. “Hơn hai mươi năm trước, khi tôi còn trẻ, tôi và một nhóm khảo cổ đã tìm thấy ngôi đền đó trong rừng. Lúc đầu, chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi đã phát hiện ra một kho báu lớn của nền văn minh đã mất. Nhưng khi chúng tôi tìm thấy bức tượng, mọi thứ bắt đầu thay đổi.”
“Ngay từ khi bức tượng được khai quật, những điều kỳ lạ đã xảy ra,” ông tiếp tục. “Những thành viên trong nhóm bắt đầu gặp tai nạn, bệnh tật và cuối cùng là chết mà không rõ nguyên nhân. Chúng tôi biết rằng bức tượng mang theo một lời nguyền, nhưng không ai trong chúng tôi biết cách ngăn chặn nó. Một người trong nhóm đã đề nghị đưa bức tượng về làng để nghiên cứu thêm, và đó là sai lầm lớn nhất của chúng tôi.”
Bao Chửng lắng nghe chăm chú, rồi hỏi: “Ông có biết bức tượng này thực sự thuộc về đâu không? Có phải nó từng được đặt ở ngôi đền đó không?”
Ông lão gật đầu, nhưng ánh mắt đầy do dự. “Đúng, ngôi đền đó là nơi bức tượng được đặt từ hàng ngàn năm trước. Nhưng không phải nơi đó là nơi bức tượng thực sự thuộc về. Theo những ghi chép cổ mà tôi tìm thấy, bức tượng này vốn thuộc về một ngôi đền khác, nằm ở một vùng xa xôi, nơi nó được phong ấn để bảo vệ thế giới khỏi sự thịnh nộ của vị thần bị nguyền rủa.”
Lý ngạc nhiên. “Vậy ngôi đền mà chúng tôi tìm thấy chỉ là nơi tạm thời để giấu bức tượng?”
“Đúng vậy,” ông lão xác nhận. “Nhưng chúng tôi không biết ngôi đền thật sự ở đâu. Chỉ có một truyền thuyết cũ nói về một ngôi đền nằm ở tận miền núi phía Bắc, nơi không ai dám đến vì nơi đó được coi là nguyền rủa và bị lãng quên.”
Bao Chửng trao đổi ánh mắt với Lý. Cả hai hiểu rằng họ không thể dừng lại ở đây. Họ phải tìm ra ngôi đền thật sự để đưa bức tượng trở lại nơi nó thuộc về.
“Cảm ơn ông đã cho chúng tôi biết sự thật,” Bao Chửng nói, đặt tay lên vai ông lão. “Chúng tôi sẽ tìm ra ngôi đền đó và đưa bức tượng trở về. Điều đó sẽ chấm dứt mọi tai ương mà bức tượng đã mang lại.”
Ông lão gật đầu, nhưng trong mắt ông vẫn còn sự lo lắng. “Hãy cẩn thận, các ngài,” ông cảnh báo. “Ngôi đền đó không phải là một nơi dễ dàng tiếp cận. Nó bị bao phủ bởi những bí mật và nguy hiểm mà ngay cả tôi cũng không thể tưởng tượng được.”
Bao Chửng cảm ơn ông lão, rồi cùng Lý rời khỏi nhà. Họ trở về nơi nghỉ tạm để chuẩn bị hành lý cho cuộc hành trình mới. Cả hai đều hiểu rằng chuyến đi lần này sẽ vô cùng gian nan, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
“Chúng ta sẽ phải lên đường ngay lập tức,” Bao Chửng nói khi họ quay về nhà trọ. “Nếu bức tượng rơi vào tay kẻ xấu, không biết còn bao nhiêu mạng sống sẽ bị đe dọa.”
“Chúng ta sẽ tìm ra ngôi đền đó,” Lý khẳng định, ánh mắt anh rực lên quyết tâm. “Và chúng ta sẽ chấm dứt mọi nguyền rủa mà bức tượng mang lại.”
Cả hai bắt đầu thu xếp hành lý, chuẩn bị lương thực và vũ khí. Họ biết rằng hành trình tới miền núi phía Bắc sẽ không dễ dàng, nhưng họ sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ sự bình yên cho dân làng.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, họ đã sẵn sàng. Bao Chửng đứng trước cửa, nhìn về phía xa, nơi những ngọn núi mờ ảo trong ánh hoàng hôn.
“Chúng ta sẽ thành công,” Bao Chửng nói, giọng ông chắc chắn.
Lý gật đầu, và cả hai bắt đầu cuộc hành trình mới, bước vào một cuộc phiêu lưu đầy hiểm nguy và bí ẩn để tìm ra ngôi đền thật sự và đưa bức tượng trở về nơi nó thuộc về.
Chương 5 kết thúc với quyết tâm của Bao Chửng và Lý trong việc tìm ra ngôi đền thực sự để đưa bức tượng về đúng chỗ. Họ bắt đầu một cuộc hành trình mới, biết rằng sẽ đối mặt với nhiều nguy hiểm và thách thức phía trước.