Bí Ẩn Của Bức Tượng Đá - Chương 8
Chương 8: Giải phóng linh hồn
Sau khi đánh bại linh hồn bị phong ấn, Bao Chửng và Lý biết rằng họ không thể dừng lại ở đây. Bức tượng đá vẫn mang trong mình một sức mạnh lớn lao, và nếu không được đặt vào đúng vị trí của nó, hiểm họa sẽ lại tái hiện. Họ phải đưa bức tượng về đúng nơi mà nó thuộc về để ngăn chặn hoàn toàn nguy cơ tái diễn lời nguyền.
“Chúng ta cần phải đưa bức tượng này đến ngôi đền chính ở sâu trong thung lũng,” Bao Chửng nói, giọng ông trầm ngâm nhưng đầy quyết tâm. “Nơi này chỉ là một điểm dừng tạm thời. Ngôi đền thật sự, nơi vị thần bị phong ấn, nằm sâu hơn trong vùng núi.”
Lý nhìn vào bức tượng, cảm nhận được sức mạnh vẫn còn tồn tại trong nó. “Nhưng làm sao chúng ta có thể biết được đường đi? Ngay cả bản đồ chúng ta có cũng không chỉ rõ vị trí ngôi đền thật sự.”
“Ta tin rằng chính bức tượng sẽ dẫn lối cho chúng ta,” Bao Chửng đáp, ánh mắt ông hướng về phía trước. “Nếu chúng ta thật lòng muốn giải thoát cho linh hồn, nó sẽ chỉ đường cho chúng ta.”
Với niềm tin ấy, cả hai bắt đầu cuộc hành trình tiếp theo, băng qua những vùng đất hoang vu và hiểm trở để tìm đến ngôi đền chính. Càng tiến sâu vào thung lũng, thời tiết càng trở nên khắc nghiệt hơn, với những cơn gió lạnh buốt và mưa rào bất chợt. Dù vậy, họ không ngừng bước, luôn giữ chặt bức tượng trong tay, cảm nhận được nguồn năng lượng kỳ lạ dẫn đường cho họ.
Sau nhiều ngày đêm đi qua những con đường gồ ghề, cuối cùng, họ đến trước một ngôi đền cổ nằm sâu trong một hang động lớn. Ngôi đền này trông khác hẳn so với ngôi đền mà họ đã thấy trước đó: lớn hơn, uy nghi hơn, và được bao phủ bởi một bầu không khí linh thiêng kỳ lạ. Các cột trụ đá to lớn khắc những hình ảnh cổ xưa, mô tả những cuộc chiến giữa các vị thần và quỷ dữ.
“Đây chính là nơi,” Bao Chửng nói, giọng ông vang lên giữa không gian tĩnh lặng của ngôi đền. “Chúng ta đã đến đúng chỗ.”
Cả hai bước vào bên trong, cảm nhận được sự linh thiêng của ngôi đền. Bên trong, ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn dầu đặt trên bệ đá chiếu lên những bức tường khắc đầy hình ảnh bí ẩn. Ở giữa đền, một bệ thờ lớn được đặt ngay trung tâm, với những hoa văn tinh xảo và cổ xưa.
Bao Chửng và Lý cẩn thận đặt bức tượng lên bệ thờ, và ngay khi bức tượng chạm vào đá, một luồng sáng mạnh mẽ bừng lên, chiếu rọi khắp ngôi đền. Ánh sáng ấy không chỉ là ánh sáng bình thường mà còn mang theo một luồng năng lượng thanh tẩy, xua tan mọi bóng tối và tạp chất.
“Bây giờ chúng ta phải hoàn thành nghi lễ giải phóng linh hồn,” Bao Chửng nói, tay ông nắm chặt quyển sách cổ đã dẫn dắt họ suốt cuộc hành trình. “Chỉ khi linh hồn được giải phóng hoàn toàn, lời nguyền mới thật sự chấm dứt.”
Cả hai bắt đầu đọc những câu thần chú cổ xưa, từng từ ngữ vang lên như nhịp đập của trái tim, hòa cùng với luồng sáng đang ngày càng mạnh mẽ. Những bức tường của ngôi đền rung lên, như thể cả ngôi đền đang đáp lại lời cầu nguyện của họ. Không khí xung quanh họ tràn ngập cảm giác thiêng liêng và uy nghiêm.
Khi những câu thần chú đạt đến đỉnh điểm, bức tượng đá bắt đầu phát ra một âm thanh kỳ lạ, giống như tiếng thở dài của hàng ngàn linh hồn. Từ từ, hình dáng của linh hồn khổng lồ mà họ đã đối mặt trước đó xuất hiện lần nữa, nhưng lần này, không còn mang dáng vẻ đáng sợ như trước. Linh hồn giờ đây trông yên bình hơn, không còn sự thù hận hay đau đớn.
Linh hồn đứng yên trước Bao Chửng và Lý, như thể chờ đợi sự giải phóng cuối cùng. Bao Chửng hít một hơi sâu, rồi nói bằng giọng trầm ấm và trang trọng:
“Hãy trở về nơi ngươi thuộc về, hãy để lòng thù hận và nỗi đau được tan biến. Ta, với tư cách là người bảo vệ sự công bằng, nhân danh trời đất và nhân loại, giải phóng ngươi khỏi sự trói buộc.”
Linh hồn khẽ rung lên, rồi từ từ tan biến trong không khí, như làn khói bị gió cuốn đi. Ánh sáng trong ngôi đền dần dần dịu xuống, và bầu không khí lạnh lẽo của lời nguyền cũng theo đó mà tan biến.
Cả ngôi đền trở nên yên bình và tĩnh lặng, chỉ còn lại âm thanh dịu nhẹ của gió thổi qua các cột đá. Bao Chửng và Lý cảm nhận được một cảm giác thanh thản lạ kỳ, như thể một gánh nặng đã được nhấc khỏi vai họ.
“Linh hồn đã được giải phóng,” Bao Chửng nói, giọng ông nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sự thỏa mãn. “Lời nguyền đã chấm dứt, và bức tượng đã trở về nơi nó thuộc về.”
Lý gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. “Cuối cùng thì chúng ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ. Ngài nghĩ rằng Lưu đại nhân có biết về điều này không?”
“Có thể hắn sẽ biết, nhưng hắn sẽ không bao giờ có thể chiếm đoạt sức mạnh này nữa,” Bao Chửng đáp, ánh mắt ông rực lên niềm tin vững chắc. “Chúng ta đã làm những gì cần phải làm. Giờ đây, điều quan trọng là đảm bảo rằng bức tượng sẽ không bao giờ bị di chuyển hay lợi dụng nữa.”
Cả hai rời khỏi ngôi đền, để lại bức tượng và mọi bí ẩn của nó ở lại nơi đó. Khi họ bước ra ngoài, mặt trời đã bắt đầu mọc, chiếu những tia nắng ấm áp lên thung lũng, như báo hiệu một khởi đầu mới, không còn bóng tối hay lời nguyền đeo bám.
Bao Chửng và Lý biết rằng cuộc hành trình của họ vẫn chưa kết thúc, nhưng ít nhất, họ đã giành được một chiến thắng quan trọng. Và trong lòng họ, niềm tin vào sự công bằng và chính nghĩa càng thêm vững chắc.
Chương 8 kết thúc với việc Bao Chửng và Lý hoàn thành nghi lễ giải phóng linh hồn và chấm dứt lời nguyền. Họ đã đưa bức tượng về đúng nơi nó thuộc về và ngăn chặn nguy cơ tái diễn những thảm họa tương tự. Mặc dù cuộc hành trình của họ vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, nhưng đây là một bước tiến quan trọng trong việc bảo vệ sự bình yên cho mọi người.