Bí ẩn của Bức Tường Đổ Nát - Chương 1
Chương 1: Lời Gọi Của Định Mệnh
Trong cơn bão dữ dội, những tia chớp rạch ngang bầu trời đen kịt của đêm khuya, ánh sáng lấp lánh từ những viên đá trong bức tường cổ bị đổ nát trong khu di tích của ngôi làng nhỏ. Gió gào thét, vần vũ qua các tòa nhà cũ kỹ và thổi dạt từng mảnh vụn của bức tường. Trong bức màn mưa, một cơ thể không còn sự sống nằm bất động trên mặt đất, gần những mảnh vỡ của bức tường.
Người đàn ông đó là Lương Tấn, một nhà khảo cổ học nổi tiếng, người đã đến ngôi làng này với hy vọng khám phá những bí mật ẩn giấu trong di tích cổ xưa. Nhưng thay vì tìm thấy kho báu, ông đã tìm thấy cái chết.
Khi Bao Chửng nhận được tin báo về vụ án, ông đang ngồi trong phòng làm việc của mình, ánh đèn dầu mờ ảo chiếu lên bàn làm việc chất đầy hồ sơ. Một người đàn ông trung niên, vẻ mặt lo lắng, bước vào.
“Thưa thám tử Bao,” người đàn ông nói, “Chúng tôi đã nhận được báo cáo về một vụ án mạng tại làng Cổ Thạch. Nạn nhân là nhà khảo cổ nổi tiếng, Lương Tấn.”
Bao Chửng gật đầu, cẩn thận đặt xuống bút và đứng dậy. “Bức tường cổ trong khu di tích phải chăng là nhân chứng trong vụ án này?”
Người đàn ông khẽ gật đầu. “Vâng, thưa thám tử. Bức tường bị đổ nát là nơi xảy ra vụ án.”
Bao Chửng rời khỏi phòng làm việc, nhanh chóng leo lên chiếc xe ngựa và hướng về ngôi làng Cổ Thạch, nơi bão tố đang hoành hành.
Khi Bao Chửng đến hiện trường, cơn bão đã dừng lại, nhưng những giọt nước mưa vẫn còn đọng lại trên những viên đá. Các nhân viên cảnh sát và người dân đã tập trung xung quanh khu vực di tích, giữ gìn hiện trường vụ án.
Bao Chửng tiếp cận thi thể của Lương Tấn. Một người đàn ông trẻ tuổi, có vẻ là đồng nghiệp của nạn nhân, đang đứng gần đó với nét mặt đầy đau khổ.
“Ông có thể cho tôi biết điều gì đã xảy ra không?” Bao Chửng hỏi, ánh mắt sắc lạnh.
Người đàn ông trẻ tuổi, với giọng nói run rẩy, đáp: “Chúng tôi đã tìm thấy ông ấy nằm ở đây. Chúng tôi không biết tại sao, nhưng có vẻ như ông ấy đã bị tấn công. Chúng tôi đã cố gắng liên hệ với các nhà khảo cổ khác và các chuyên gia, nhưng không ai biết gì.”
Bao Chửng nhìn quanh, quan sát bức tường cổ bị đổ nát và những mảnh vỡ vương vãi. Ông cúi xuống gần thi thể và quan sát kỹ lưỡng. Một điều đáng chú ý là một mảnh giấy nhỏ nằm cạnh nạn nhân, trên đó có những ký hiệu cổ xưa.
“Anh có thấy mảnh giấy này không?” Bao Chửng hỏi, chỉ vào mảnh giấy.
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn theo hướng tay của Bao Chửng. “Có, chúng tôi đã tìm thấy nó bên cạnh ông ấy. Nhưng chúng tôi không biết nó có ý nghĩa gì.”
Bao Chửng nhặt mảnh giấy lên và quan sát kỹ. Các ký hiệu trông giống như chữ viết cổ xưa, có thể liên quan đến lịch sử của bức tường. Ông nhét mảnh giấy vào túi áo và đứng dậy.
“Chúng ta cần phải nghiên cứu ký hiệu này,” Bao Chửng nói. “Còn một việc nữa. Ai là người gần gũi nhất với Lương Tấn?”
Người đàn ông trẻ tuổi suy nghĩ một chút rồi nói: “Có lẽ là bà Vương, người phụ trách khu di tích này. Bà ấy biết nhiều về bức tường và công việc của ông Lương.”
Bao Chửng gật đầu. “Được, tôi sẽ gặp bà Vương ngay bây giờ. Cảm ơn anh đã cung cấp thông tin.”
Bao Chửng rời khỏi hiện trường và tiến về ngôi nhà của bà Vương. Khi ông đến nơi, bà Vương đang đứng trước cổng nhà, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Chào bà Vương, tôi là Bao Chửng, thám tử phụ trách điều tra vụ án của Lương Tấn,” Bao Chửng giới thiệu.
Bà Vương mời Bao Chửng vào trong và hai người ngồi xuống bàn trà. Bao Chửng bắt đầu cuộc trò chuyện.
“Bà có biết gì về mảnh giấy mà chúng tôi tìm thấy bên cạnh thi thể của ông Lương không?”
Bà Vương trầm tư nhìn vào mảnh giấy khi Bao Chửng lấy ra và đặt lên bàn. “Tôi không chắc, nhưng đó có thể là một phần của bản đồ cổ. Bức tường này đã từng là một phần của một thành trì rất quan trọng trong quá khứ.”
Bao Chửng ghi chú và hỏi tiếp: “Có ai khác biết về bức tường này và công việc của ông Lương không?”
Bà Vương lắc đầu. “Ngoài chúng tôi, chỉ có những người nghiên cứu khác và các nhà khảo cổ. Nhưng gần đây, có vẻ như một số người không vui khi ông Lương công bố phát hiện của mình.”
“Những người đó là ai?” Bao Chửng hỏi.
Bà Vương do dự một lúc rồi nói: “Có lẽ là những người muốn giữ bí mật về kho báu hoặc các khám phá của bức tường. Họ có thể cảm thấy bị đe dọa bởi những gì ông Lương đã phát hiện.”
Bao Chửng đứng dậy, cảm ơn bà Vương và ra khỏi ngôi nhà. Ông cảm thấy vụ án này có thể liên quan đến nhiều hơn là một vụ án mạng đơn giản. Bức tường cổ, mảnh giấy bí ẩn và cái chết của Lương Tấn đều là những mảnh ghép quan trọng trong cuộc điều tra này.
Cơn bão đã qua đi, nhưng sự bí ẩn vẫn đang âm ỉ cháy trong lòng Bao Chửng. Ông biết rằng cuộc điều tra chỉ mới bắt đầu và còn nhiều điều cần phải khám phá.