Bí Ẩn Của Cánh Cửa Không Khóa - Chương 5
Chương 5: Hồn ma hay con người?
Sau khi rời khỏi ngôi nhà cổ, Lưu Dương và Bao Chửng quay trở lại nhà trưởng làng. Họ biết rằng chiếc nhẫn và cuốn nhật ký là những manh mối quan trọng, nhưng cũng đồng thời cảm nhận được một mối nguy hiểm đang cận kề. Trong ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn dầu trong nhà trưởng làng, Bao Chửng mở cuốn nhật ký và bắt đầu đọc to.
“Ngày 13 tháng 5. Ông ấy đã phát hiện ra bức thư. Sự ghen tuông đã biến ông thành một con thú dữ. Ông ấy tra tấn tôi suốt đêm, không cho tôi ăn uống. Nhưng điều tôi lo sợ nhất không phải là sự tra tấn, mà là những gì ông ấy đã làm với con chúng tôi. Tôi nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ trong đêm tối, nhưng khi chạy đến, tôi chỉ thấy cái bóng mờ mịt. Tôi biết điều này sẽ không kết thúc tốt đẹp…”
Giọng đọc của Bao Chửng ngừng lại trong giây lát, ánh mắt ông trở nên nặng trĩu. “Cuốn nhật ký này không chỉ kể về sự tàn bạo của người chồng, mà còn ám chỉ đến sự tồn tại của một linh hồn trong ngôi nhà.”
Lưu Dương trầm ngâm, cố gắng lý giải những điều bí ẩn trong câu chuyện. “Nếu thật sự có một linh hồn, thì có thể đó là nguồn gốc của những hiện tượng kỳ lạ và những cái chết gần đây.”
“Có thể linh hồn đó đã bị kích động bởi những ai cố gắng xâm nhập ngôi nhà và tìm kiếm chiếc nhẫn,” Bao Chửng nói, giọng đầy suy tư. “Nhưng chúng ta không thể để bị ảnh hưởng bởi những suy đoán vô căn cứ. Cần phải xem xét mọi khía cạnh, kể cả khả năng có người đã lợi dụng câu chuyện này để che giấu tội ác.”
“Ngài nghĩ rằng kẻ sát nhân có thể đã biết về chiếc nhẫn và cố tình tạo ra những vụ giết người để đánh lừa mọi người, làm cho họ tin vào lời nguyền?” Lưu Dương hỏi.
“Chính xác. Kẻ đó có thể là một người rất tinh vi, hiểu rõ về tâm lý và biết cách tạo ra nỗi sợ hãi để che đậy hành động của mình,” Bao Chửng gật đầu. “Nhưng động cơ của hắn vẫn là điều mà chúng ta cần làm rõ.”
Bên ngoài, trời bắt đầu tối, tiếng cú mèo vang lên trong đêm làm tăng thêm bầu không khí rùng rợn. Cả hai quyết định chia nhau đi hỏi thăm người dân trong làng, mong tìm thêm manh mối về những ai có thể liên quan đến câu chuyện của gia đình cũ trong ngôi nhà cổ.
Lưu Dương đến thăm một ngôi nhà nhỏ nằm ở cuối làng, nơi sinh sống của một cụ già sống một mình. Bà cụ này được biết đến như là người sống lâu năm nhất trong làng và biết rất nhiều câu chuyện xưa cũ. Khi Lưu Dương gõ cửa, bà cụ chậm rãi mở cửa, ánh mắt lo lắng khi nhìn thấy anh.
“Bà ơi, cháu cần hỏi thăm một vài điều về ngôi nhà cổ ở rìa làng,” Lưu Dương nói, cố gắng giữ giọng nói nhẹ nhàng để không làm bà cụ sợ.
“Ngôi nhà ấy… nó không mang lại điều gì tốt đẹp đâu, thưa thám tử,” bà cụ run rẩy nói, mời anh vào trong nhà. “Từ khi tôi còn nhỏ, nó đã luôn bị người ta tránh xa. Người ta nói rằng hồn ma của người phụ nữ và đứa trẻ vẫn còn lảng vảng ở đó.”
“Bà có biết gì về gia đình đó không? Họ đã làm gì để dẫn đến những lời đồn đoán này?” Lưu Dương hỏi, mắt dõi theo từng biểu hiện của bà cụ.
“Gia đình đó… họ giàu có nhưng không hạnh phúc. Người chồng luôn ghen tuông và cuối cùng đã giết vợ mình trong cơn cuồng loạn. Nhưng điều kinh khủng hơn là con của họ… đứa trẻ không bao giờ được tìm thấy,” bà cụ thì thầm, mắt nhìn ra cửa sổ như thể sợ rằng có ai đó nghe thấy.
“Không tìm thấy?” Lưu Dương nhíu mày. “Ý bà là đứa trẻ đã mất tích mà không để lại dấu vết nào?”
“Đúng vậy. Người ta tìm khắp nơi nhưng không ai thấy xác nó. Chỉ có tiếng khóc văng vẳng trong đêm, như tiếng gọi của linh hồn oan khuất,” bà cụ nói, giọng yếu ớt. “Có người nói rằng linh hồn của đứa trẻ không thể siêu thoát, và nó sẽ ám những ai bước vào ngôi nhà đó.”
Lưu Dương cảm ơn bà cụ và rời khỏi ngôi nhà với nhiều suy nghĩ. Nếu đứa trẻ thật sự đã mất tích và không được tìm thấy, có lẽ đây là mấu chốt của lời nguyền và những sự kiện kỳ lạ liên quan đến ngôi nhà cổ.
Trong khi đó, Bao Chửng đã đến thăm một gia đình khác trong làng. Họ là những người sống gần ngôi nhà cổ nhất và có thể đã chứng kiến điều gì đó bất thường. Khi bước vào nhà, ông được chào đón bởi một người phụ nữ trung niên với vẻ mặt mệt mỏi.
“Thưa quan Bao, ngài đến để hỏi về ngôi nhà đó phải không?” bà hỏi, giọng đầy lo lắng.
“Đúng vậy, tôi cần biết liệu có ai trong gia đình bà từng nhìn thấy hoặc nghe thấy điều gì lạ trong thời gian gần đây không,” Bao Chửng đáp, đôi mắt sắc bén của ông quan sát từng cử chỉ của người phụ nữ.
“Chồng tôi… ông ấy từng nói rằng có lần nhìn thấy một bóng người đứng trước cửa ngôi nhà vào giữa đêm, nhưng khi ông tiến lại gần thì bóng người đó biến mất,” bà thì thầm, giọng run rẩy. “Tôi không tin vào ma quỷ, nhưng điều này thực sự làm chúng tôi lo sợ.”
“Bóng người đó trông như thế nào?” Bao Chửng hỏi tiếp.
“Ông ấy nói rằng nó là một người đàn ông, nhưng khuôn mặt bị che khuất trong bóng tối. Ông không thể nhìn rõ chi tiết, chỉ thấy rằng bóng đó không di chuyển, chỉ đứng đó, nhìn chằm chằm vào cánh cửa.”
Bao Chửng gật đầu, cảm ơn bà và rời khỏi nhà. Những gì ông thu thập được bắt đầu khớp với giả thuyết rằng có một kẻ nào đó đang lợi dụng câu chuyện ma quái để thực hiện âm mưu của mình.
Khi đêm đã buông xuống, Bao Chửng và Lưu Dương gặp lại nhau tại nhà trưởng làng để tổng kết những gì họ đã tìm hiểu được. Cả hai nhận ra rằng dù có sự hiện diện của những hiện tượng kỳ bí, nhưng cũng có nhiều dấu hiệu cho thấy một con người đang cố tình tạo ra nỗi sợ hãi.
“Ngài nghĩ sao về bóng người mà người dân nhìn thấy?” Lưu Dương hỏi.
“Có thể đó là kẻ mà chúng ta đang tìm kiếm, kẻ đã gây ra những cái chết này,” Bao Chửng đáp, ánh mắt đăm chiêu. “Hắn lợi dụng lời nguyền để che giấu hành động của mình, khiến mọi người tin rằng tất cả đều do linh hồn thực hiện.”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa biết động cơ của hắn là gì,” Lưu Dương trầm ngâm.
“Động cơ có thể liên quan đến chiếc nhẫn, hoặc một bí mật lớn hơn mà chúng ta chưa khám phá ra,” Bao Chửng nói. “Nhưng tôi chắc chắn rằng chúng ta đang đi đúng hướng. Hãy tiếp tục điều tra, và kẻ đó sẽ sớm lộ diện.”
Cả hai quyết định sẽ tăng cường giám sát ngôi nhà cổ vào đêm hôm sau, với hy vọng bắt được kẻ sát nhân trong lúc hắn hành động. Họ biết rằng cuộc đối đầu cuối cùng đang đến gần, và mọi chuyện sắp được phơi bày.
Chương năm kết thúc với việc Lưu Dương và Bao Chửng phát hiện ra những manh mối mới liên quan đến kẻ sát nhân. Dù có sự hiện diện của những yếu tố huyền bí, nhưng họ vẫn tập trung vào giả thuyết rằng mọi chuyện có thể do con người tạo ra. Cuộc điều tra bắt đầu tiến gần hơn đến sự thật, nhưng cũng đồng nghĩa với việc họ sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn.