Bí Ẩn Của Cây Cầu Cổ - Chương 3
Chương 3: Hiện Trường Tàn Khốc
Mưa vẫn rơi nặng hạt, nhưng điều đó không ngăn cản Bao Chửng cùng đội điều tra tiến hành công việc của mình. Dưới sự chỉ đạo của ông, các lính đã bắt đầu rà soát kỹ lưỡng toàn bộ khu vực xung quanh cây cầu cổ. Triển Chiêu, với kinh nghiệm và sự nhạy bén, đã dẫn đầu đội điều tra, chú tâm vào mọi chi tiết nhỏ nhất.
Bao Chửng đứng quan sát hiện trường, đôi mắt sắc bén không bỏ sót bất kỳ điều gì. Ông bước chậm rãi dọc theo bờ sông, nơi mà cây cầu đã từng đứng vững suốt hàng thế kỷ. Những mảnh đá vỡ, những thanh gỗ mục nát trôi nổi trên mặt nước như những chứng tích của một tội ác ghê rợn.
Triển Chiêu quay trở lại sau khi xem xét kỹ lưỡng một trong những trụ cầu bị đổ sập. Anh bước đến bên Bao Chửng, khuôn mặt hiện rõ sự căng thẳng.
“Đại nhân,” Triển Chiêu nói với giọng nghiêm trọng, “chúng tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng các trụ cầu và phát hiện rõ ràng rằng chúng đã bị yếu đi từ trước. Các mối nối gỗ bị cắt đứt một cách có chủ đích, và dấu vết của thuốc nổ vẫn còn khá rõ. Điều này khẳng định rằng đây là một vụ phá hoại có kế hoạch.”
Bao Chửng gật đầu, mắt ông vẫn không rời khỏi những dấu vết trên mặt đất. “Chính xác như ta dự đoán. Kẻ đứng sau vụ việc này đã chuẩn bị rất kỹ càng. Chúng ta phải tìm hiểu động cơ của hắn.”
Đúng lúc đó, một người lính khác vội vã chạy đến. “Đại nhân, chúng tôi đã tìm thấy một thứ kỳ lạ trên một trong những mảnh gỗ trôi dạt. Có vẻ như đó là một loại bùa chú.”
Bao Chửng cau mày. “Bùa chú sao? Đưa ta xem.”
Người lính cẩn thận đưa ra một mảnh gỗ nhỏ, trên đó có khắc những ký hiệu lạ lùng bằng mực đen. Bao Chửng cầm lấy mảnh gỗ, chăm chú quan sát. Những ký hiệu này không giống bất cứ loại bùa chú nào ông từng thấy. Nó không phải là loại bùa thường được dùng trong các nghi lễ tôn giáo hoặc tín ngưỡng phổ biến.
“Triển Chiêu,” Bao Chửng lên tiếng, “ngươi có nhận ra loại ký hiệu này không?”
Triển Chiêu nhìn kỹ mảnh gỗ, đôi mắt anh thoáng chốc trầm tư. “Đại nhân, tôi không chắc chắn, nhưng ký hiệu này có thể liên quan đến một loại tà thuật cổ xưa. Tôi đã từng nghe về nó khi còn trẻ, nhưng không rõ lắm. Chúng thường được sử dụng trong những nghi lễ ám muội, để nguyền rủa hoặc hủy diệt.”
Bao Chửng gật đầu, vẻ mặt càng thêm nghiêm trọng. “Nếu như vậy, chúng ta có thể đang đối mặt với một kẻ không chỉ có mưu đồ vật chất, mà còn có thể liên quan đến những tín ngưỡng tà ác. Hãy điều tra kỹ lưỡng hơn về những người dân hoặc kẻ ngoại lai từng lưu lại trong làng thời gian gần đây. Có thể chúng ta sẽ tìm ra manh mối.”
Triển Chiêu gật đầu và quay lại tiếp tục công việc, trong khi Bao Chửng vẫn đứng đó, suy nghĩ sâu xa về những điều vừa phát hiện. Ông biết rằng việc đối đầu với một kẻ sử dụng tà thuật không chỉ nguy hiểm mà còn phức tạp hơn nhiều. Nhưng ông cũng biết rằng, với sự hỗ trợ của những người trung thành như Triển Chiêu và sự quyết tâm tìm ra sự thật, không có bí ẩn nào là không thể giải mã.
Trong lúc đó, Trưởng làng Trần cùng với một số dân làng đang cố gắng tìm kiếm những người mất tích. Họ dùng đèn lồng soi rọi khắp mặt sông và các khu vực xung quanh, nhưng hy vọng dần tan biến khi chỉ tìm thấy những mảnh vụn của cây cầu và vài mảnh quần áo rách rưới.
“Trưởng làng, chúng ta đã tìm khắp nơi, nhưng không thấy thêm bất kỳ dấu vết nào của người sống sót,” một người dân nói với giọng nặng nề.
Trưởng làng Trần thở dài, khuôn mặt ông càng thêm mệt mỏi. “Ta hiểu rồi… hãy tiếp tục tìm kiếm. Dù chỉ là thi thể, chúng ta cũng phải mang họ về để gia đình họ có thể an táng.”
Nhưng ông biết rằng cơ hội tìm thấy người sống sót đã trở nên mong manh. Trận bão, cùng với dòng nước xiết, đã khiến việc cứu người trở nên vô cùng khó khăn. Ông quay lại nhìn Bao Chửng, người vẫn đang chăm chú quan sát hiện trường, trong lòng không khỏi cảm thấy nặng nề.
“Bao đại nhân,” Trưởng làng Trần lên tiếng, giọng nói run rẩy vì lo lắng, “ngài có nghĩ rằng chúng ta sẽ tìm ra kẻ đã gây ra thảm kịch này không? Dân làng đang rất hoang mang và sợ hãi. Nếu chúng ta không nhanh chóng tìm ra sự thật, tôi e rằng sự hoảng loạn sẽ lan rộng.”
Bao Chửng quay lại, ánh mắt sắc bén của ông chiếu thẳng vào Trưởng làng. “Ta sẽ tìm ra kẻ đứng sau vụ việc này, dù hắn có ẩn giấu kỹ đến đâu. Nhưng để làm được điều đó, ta cần sự hợp tác của tất cả mọi người. Không ai được che giấu bất kỳ thông tin nào, dù là nhỏ nhất. Tất cả đều có thể là mấu chốt để phá giải bí ẩn này.”
Trưởng làng Trần gật đầu mạnh mẽ, trong lòng dâng lên một niềm tin vững chắc vào Bao Chửng. Ông biết rằng chỉ có Bao đại nhân mới có thể mang lại sự công bằng cho dân làng trong lúc khó khăn này.
Trong khi đó, trời đã bắt đầu tối dần. Mưa đã ngớt, nhưng những đám mây đen vẫn bao phủ bầu trời, tạo nên một không gian u ám và nặng nề. Đội điều tra của Bao Chửng vẫn tiếp tục công việc của mình dưới ánh đèn lồng leo lét, tìm kiếm từng mảnh manh mối giữa hiện trường tàn khốc.
Và rồi, trong bóng tối của đêm đen, một bí mật kinh hoàng đang chờ đợi họ khám phá…