Bí Ẩn Của Chiếc Đèn Lồng Đỏ - Chương 2
Chương 2: Quá khứ u ám của chiếc đèn lồng
Ngày hôm sau, ngôi làng nhỏ vẫn chưa nguôi nỗi sợ hãi từ vụ án mạng của ông Trần. Mọi người tụ tập thành từng nhóm nhỏ, rì rầm về chiếc đèn lồng đỏ kỳ lạ. Trong khi đó, thám tử Lý và Bao Chửng bắt đầu cuộc hành trình điều tra nguồn gốc của chiếc đèn lồng, với hi vọng tìm ra manh mối để giải quyết vụ án.
Trời vừa sáng, thám tử Lý cùng Bao Chửng tiến đến một cửa hàng đồ cổ nằm ở rìa làng. Chủ cửa hàng là ông Vương, một người đàn ông già cỗi nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như dao. Ông ta đã sống ở làng này từ thuở nhỏ và được coi là người biết rõ mọi thứ liên quan đến những món đồ cổ trong vùng.
Bao Chửng bước vào cửa hàng, chắp tay chào: “Ông Vương, ta cần sự giúp đỡ của ông.”
Ông Vương nheo mắt nhìn Bao Chửng và thám tử Lý, rồi mỉm cười yếu ớt. “Hai vị đại nhân, có việc gì khiến các ngài phải tới cửa hàng nhỏ bé của tôi vậy?”
Thám tử Lý lấy từ trong túi ra một bức vẽ phác thảo của chiếc đèn lồng đỏ mà họ tìm thấy tại hiện trường. “Ông Vương, ông có biết chiếc đèn lồng này không? Chúng tôi cần biết nguồn gốc của nó.”
Ông Vương nhìn chăm chú vào bức vẽ, khuôn mặt ông lập tức biến sắc, đôi mắt trở nên đục ngầu như sương. Sau một hồi im lặng, ông nói, giọng run run: “Chiếc đèn lồng này… không phải là thứ mà con người nên giữ. Nó đã mang theo quá nhiều tai họa trong quá khứ.”
Bao Chửng cảm thấy sự bất an trong giọng nói của ông Vương, liền hỏi thêm: “Ông biết gì về nó? Chiếc đèn lồng này có liên quan gì đến những vụ án mạng gần đây?”
Ông Vương thở dài, ánh mắt ông trở nên xa xăm như đang nhớ về một quá khứ xa xôi. “Chiếc đèn lồng này có nguồn gốc từ một ngôi đền cổ, nằm sâu trong rừng rậm phía Bắc của làng. Ngôi đền đó bị nguyền rủa, và đã bị bỏ hoang từ nhiều năm trước. Truyền thuyết kể rằng, chiếc đèn lồng này được tạo ra từ máu của những người bị hiến tế trong các nghi lễ tàn bạo. Người ta nói rằng linh hồn của những nạn nhân đó vẫn còn đeo bám chiếc đèn, và bất kỳ ai sở hữu nó đều gặp vận rủi và cái chết.”
Thám tử Lý cau mày, giọng nghiêm trọng: “Vậy tại sao chiếc đèn lồng lại xuất hiện ở nhà ông Trần?”
Ông Vương nhìn vào mắt Lý, vẻ mặt lo lắng. “Ông Trần đã đến đây cách đây vài tuần. Ông ta nghe đồn về những vật phẩm quý giá mà tôi bán và muốn mua một món đồ cổ có giá trị. Tôi đã cảnh báo ông ta rằng chiếc đèn lồng này mang theo một lời nguyền, nhưng ông ta không nghe. Ông Trần nghĩ rằng đó chỉ là lời đồn vô căn cứ, và ông ta mua nó với giá rất cao.”
Bao Chửng suy nghĩ một lát, rồi hỏi: “Ông Vương, liệu có cách nào hóa giải lời nguyền này không? Chúng tôi phải ngăn chặn những cái chết tiếp theo.”
Ông Vương lắc đầu, khuôn mặt trở nên u ám hơn. “Lời nguyền này rất mạnh, và nó đã tồn tại từ rất lâu. Người ta tin rằng cách duy nhất để hóa giải là trả chiếc đèn lồng về ngôi đền cũ và thực hiện một nghi lễ thanh tẩy. Nhưng tôi không biết nghi lễ đó ra sao, vì tất cả những người từng thực hiện đều đã chết hoặc biến mất một cách bí ẩn.”
Thám tử Lý và Bao Chửng trao đổi ánh mắt, nhận ra rằng họ đang đối diện với một thử thách không hề đơn giản. Lý quay sang Bao Chửng, nói nhỏ: “Chúng ta cần phải đến ngôi đền đó để tìm hiểu thêm. Nếu lời nguyền này thực sự tồn tại, chúng ta không thể để nó tiếp tục gây hại cho dân làng.”
Bao Chửng gật đầu, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt. “Đúng vậy. Chúng ta không thể để sự sợ hãi này tiếp tục lan rộng. Ông Vương, ông có thể chỉ đường đến ngôi đền đó không?”
Ông Vương lặng lẽ gật đầu. “Ta có thể, nhưng hãy cẩn trọng. Nhiều người đã mất mạng vì cố gắng tiếp cận nơi đó. Đường đi rất nguy hiểm và đầy rẫy những cái bẫy tự nhiên.”
Cả ba người rời cửa hàng, quyết định bắt đầu cuộc hành trình đến ngôi đền cổ. Khi họ rời khỏi cửa hàng, ánh sáng mặt trời chiếu qua những cành cây, tạo thành những bóng dài trên con đường trước mặt. Chiếc đèn lồng đỏ vẫn còn là một bí ẩn, nhưng thám tử Lý và Bao Chửng đã sẵn sàng đối mặt với bóng tối u ám đang chờ đợi họ phía trước.