Bí Ẩn Của Chiếc Mặt Nạ Vàng - Chương 2
Chương 2: Vụ án mạng đầu tiên
Trong phủ Khai Phong, không khí nặng nề bao trùm khi thi thể của người đàn ông được đưa vào phòng khám nghiệm. Bao Chửng, với sự cẩn trọng và tinh tế của một thám tử tài ba, bắt đầu quan sát kỹ lưỡng từng chi tiết trên thi thể. Bên cạnh ông là Công Tôn Sách, người trợ lý trung thành và thông thái của ông, người đã cùng ông giải quyết nhiều vụ án khó khăn trước đây.
“Đại nhân, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta đối mặt với một vụ án bí ẩn, nhưng chiếc mặt nạ này thật sự đáng ngờ,” Công Tôn Sách nói, đôi mắt ông đầy vẻ nghi ngờ khi nhìn vào chiếc mặt nạ vàng.
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi thi thể. Ông cẩn thận dùng một cây gậy nhỏ để nhấc chiếc mặt nạ ra khỏi khuôn mặt người chết. Khi chiếc mặt nạ được gỡ ra, một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang lên từ những người lính đứng xung quanh. Khuôn mặt của nạn nhân, giờ đã lộ rõ, không hề có dấu hiệu của đau đớn hay bị thương.
“Nhìn xem, hắn không có dấu hiệu bị tấn công,” Bao Chửng nói, giọng ông trầm tĩnh nhưng đầy sự tập trung. “Khuôn mặt hắn… có vẻ như hắn đã chết một cách tự nhiên, nhưng có gì đó không đúng.”
Công Tôn Sách tiến đến gần hơn, kiểm tra kĩ càng hơn. “Có thể hắn đã trúng độc? Hoặc có thể đã bị tác động bằng một loại ma thuật nào đó?”
“Có thể,” Bao Chửng đáp, nhưng vẻ mặt ông vẫn không có dấu hiệu chắc chắn. “Nhưng chúng ta cần bằng chứng cụ thể. Hãy kiểm tra các chất độc và cả những dấu hiệu khác trên cơ thể hắn.”
Công Tôn Sách nhanh chóng bắt tay vào việc, sử dụng những phương pháp khoa học tốt nhất của thời đại để phân tích thi thể. Trong khi đó, Bao Chửng quay lại với chiếc mặt nạ. Ông đưa nó lên dưới ánh đèn, quan sát kỹ lưỡng từng chi tiết chạm khắc.
“Những hoa văn này… chúng có vẻ như là biểu tượng của một triều đại cổ xưa,” Bao Chửng lẩm bẩm. “Nhưng triều đại nào? Và tại sao nó lại xuất hiện ở đây, cùng với cái chết này?”
Một lát sau, Công Tôn Sách quay lại với kết quả. “Đại nhân, tôi đã kiểm tra kĩ. Không có dấu hiệu của chất độc thông thường trên cơ thể. Tuy nhiên, tôi phát hiện một lượng nhỏ bột vàng trên da hắn, quanh khu vực mặt.”
“Bột vàng?” Bao Chửng nhíu mày. “Nó có thể liên quan đến chiếc mặt nạ này. Có lẽ chính bột vàng này đã gây ra cái chết?”
“Có thể. Nhưng bột vàng thường không gây chết người. Trừ khi… nó được kết hợp với một loại chất độc hoặc phép thuật nào đó,” Công Tôn Sách suy đoán.
Bao Chửng trầm ngâm, ánh mắt ông sáng lên khi một ý nghĩ lóe lên trong đầu. “Chiếc mặt nạ này không phải là một vật bình thường. Có lẽ nó đã được tạo ra với mục đích đặc biệt. Nhưng tại sao lại được dùng để giết người này? Và ai đã tạo ra nó?”
Công Tôn Sách gật đầu đồng tình. “Chúng ta cần tìm hiểu thêm về nguồn gốc của chiếc mặt nạ. Có lẽ những bí ẩn về nó nằm ở lịch sử của nó.”
Bao Chửng quay lại nhìn chiếc mặt nạ vàng. “Phải. Chúng ta sẽ bắt đầu từ nơi nó xuất phát. Công Tôn, hãy cử người đến các thư viện và kho tài liệu cổ. Ta muốn biết mọi thứ về những chiếc mặt nạ vàng trong lịch sử Trung Hoa. Và đồng thời, chúng ta cần điều tra về người đàn ông này. Hắn là ai? Và tại sao hắn lại chết trong rừng với chiếc mặt nạ này?”
“Rõ, đại nhân!” Công Tôn Sách đáp, rồi nhanh chóng rời khỏi phòng để thực hiện mệnh lệnh.
Bao Chửng vẫn đứng đó, suy nghĩ sâu xa về những gì vừa xảy ra. Ông biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu của một vụ án phức tạp. Nhưng với sự kiên trì và tài trí của mình, Bao Chửng quyết tâm sẽ tìm ra sự thật, bất kể nó có nằm ở đâu.
“Chiếc mặt nạ vàng này… nó đang che giấu một bí mật đen tối,” Bao Chửng thì thầm với chính mình. “Và ta sẽ là người khám phá ra nó.”