Bí Ẩn Của Chiếc Mặt Nạ Vàng - Chương 4
Chương 4: Những cái chết bí ẩn
Sáng sớm hôm sau, Bao Chửng vừa bước ra khỏi phủ thì một người lính canh vội vã chạy đến, khuôn mặt tái mét vì sợ hãi.
“Thưa đại nhân! Lại có thêm một vụ án mạng!” người lính thở dốc, giọng nói lẫn với sự lo lắng. “Nạn nhân là một người quen biết của Trần Đình, một người buôn đồ cổ khác trong thành. Hắn cũng bị phát hiện chết một cách bí ẩn trong nhà, và điều kinh hoàng nhất là… trên khuôn mặt hắn cũng có một chiếc mặt nạ vàng!”
Bao Chửng lập tức cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Ông không thể ngờ rằng chiếc mặt nạ vàng lại xuất hiện nhanh chóng đến vậy, hơn nữa nó còn liên tục gây ra những cái chết bí ẩn. Ông biết rằng thời gian đang chống lại mình.
“Ngươi dẫn ta đến đó ngay!” Bao Chửng ra lệnh, ánh mắt ông rực sáng với sự quyết tâm.
Công Tôn Sách vừa đến, nghe tin cũng lập tức theo Bao Chửng đến hiện trường. Trên đường đi, Bao Chửng suy nghĩ về những điều đã xảy ra. Hai cái chết trong vòng chưa đầy một ngày, cả hai đều liên quan đến chiếc mặt nạ vàng. Rõ ràng, có một mối liên hệ giữa các nạn nhân và chiếc mặt nạ này.
Khi đến hiện trường, Bao Chửng và Công Tôn Sách thấy rằng nơi đó đã được phong tỏa bởi binh lính. Người dân xung quanh tụ tập, khuôn mặt lo lắng và sợ hãi, nhưng không ai dám lại gần. Bao Chửng bước vào trong nhà, nơi thi thể của người buôn đồ cổ nằm trên sàn, và quả thật, một chiếc mặt nạ vàng lấp lánh trên khuôn mặt của hắn.
“Thật không thể tin nổi,” Công Tôn Sách thì thào. “Lại một chiếc mặt nạ vàng. Và tình huống chết người này… giống hệt như vụ của Trần Đình.”
Bao Chửng cẩn thận tiến lại gần thi thể, lần này ông không ngần ngại tháo chiếc mặt nạ ra khỏi khuôn mặt của nạn nhân. Trước sự ngạc nhiên của mọi người, khuôn mặt của nạn nhân vẫn bình thản, không có dấu vết của sự chống cự hay đau đớn.
“Lại là cái chết không dấu vết,” Bao Chửng nói, ánh mắt tập trung vào những chi tiết nhỏ nhất trên thi thể. “Giống như trước đây, không có vết thương, không có máu, và không có dấu hiệu bị trúng độc.”
Công Tôn Sách ngồi xuống bên cạnh, kiểm tra các vật dụng xung quanh. “Đại nhân, có vẻ như nạn nhân này cũng liên quan đến việc mua bán đồ cổ. Có thể hắn đã tiếp xúc với chiếc mặt nạ và bị nó giết chết. Nhưng tại sao? Điều gì ở chiếc mặt nạ này lại có thể gây ra cái chết một cách kỳ lạ như vậy?”
Bao Chửng nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ vàng trong tay, như thể nó đang nắm giữ mọi câu trả lời. “Chúng ta chưa biết chắc liệu chiếc mặt nạ này có phải là nguyên nhân trực tiếp gây ra cái chết hay không, nhưng rõ ràng nó có liên quan mật thiết. Và nếu có nhiều hơn một chiếc mặt nạ như thế này, thì ai đó có thể đang sử dụng chúng cho mục đích tàn ác.”
Công Tôn Sách ngẫm nghĩ một lúc trước khi đề xuất, “Có lẽ chúng ta nên điều tra thêm về những người buôn đồ cổ trong thành. Nếu chiếc mặt nạ này được mua bán hoặc trao đổi trong giới này, thì có thể còn nhiều người khác đã tiếp xúc với nó.”
“Phải, đó là một ý kiến hay,” Bao Chửng đồng ý. “Chúng ta cần phải tìm ra nguồn gốc của những chiếc mặt nạ này và xem liệu có kẻ nào đang cố tình phát tán chúng. Cứ tiếp tục điều tra từ những người buôn đồ cổ, và đặc biệt chú ý đến bất kỳ ai đã từng liên quan đến Trần Đình hoặc nạn nhân này.”
Trong khi Công Tôn Sách bắt đầu ra lệnh cho binh lính thu thập thông tin, Bao Chửng tiếp tục quan sát hiện trường. Ông biết rằng thời gian không còn nhiều. Chiếc mặt nạ vàng này đang lan truyền sự chết chóc và bí ẩn khắp nơi. Nếu không thể ngăn chặn, có lẽ sẽ còn nhiều người khác trở thành nạn nhân của nó.
“Ta phải tìm ra kẻ đứng sau chuyện này,” Bao Chửng thầm nghĩ. “Và ta phải làm điều đó trước khi có thêm bất kỳ mạng sống nào bị cướp đi.”
Bao Chửng và Công Tôn Sách tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, điều tra từng chi tiết, từng manh mối nhỏ nhất. Nhưng họ không biết rằng bóng tối đang dần bao trùm, và một âm mưu lớn đang được dệt lên xung quanh chiếc mặt nạ vàng, sẵn sàng nuốt chửng bất kỳ ai dám đến gần nó.