Bí Ẩn Của Chiếc Nhẫn Bạc - Chương 2
Chương 2: Lời đồn về chiếc nhẫn bạc
Lâm ngồi trong căn phòng nhỏ hẹp của quán trọ, mắt nhìn đăm đăm vào chiếc nhẫn bạc nằm trên bàn. Từ khi tới Trường An, anh đã cố gắng thu thập thông tin về nơi này, nhưng những điều anh nghe được càng làm anh thêm bối rối.
Chiếc nhẫn bạc này, theo lời kể của những người dân địa phương, đã trở thành tâm điểm của nhiều lời đồn đoán kỳ bí. Một trong số đó là câu chuyện về Lý Tố, một nữ thương nhân giàu có bị buộc tội giết chồng cách đây không lâu. Người dân đồn rằng chiếc nhẫn mang lại điềm xui xẻo, và chính nó đã dẫn tới cái chết của chồng bà ta.
“Thật kỳ lạ, phải chăng có điều gì đó ẩn giấu trong vụ án này?” Lâm tự nhủ, ánh mắt không rời khỏi chiếc nhẫn. “Mình phải gặp bằng được Lý Tố, chỉ có bà ấy mới có thể cung cấp thông tin cần thiết.”
Quyết định xong, Lâm rời quán trọ, hướng tới ngục giam nơi Lý Tố đang bị giam giữ. Trên đường đi, anh lắng nghe những câu chuyện từ những người bán hàng rong, những người lao động, cố gắng nắm bắt thêm manh mối.
“Kể từ khi bà ta bị bắt, không ai dám lại gần chiếc nhẫn bạc đó nữa. Mọi người đều tin rằng nó bị nguyền rủa.” Một người bán hàng thì thầm với người khác.
“Nghe nói chồng bà ta chết thảm lắm. Máu chảy lênh láng khắp phòng, nhưng không ai biết vì sao. Chiếc nhẫn bạc bị tìm thấy ngay cạnh thi thể, và từ đó trở đi, nó mang tiếng xấu.” Người kia trả lời, giọng đầy sợ hãi.
Lâm nghe xong, trong lòng càng thêm chắc chắn rằng vụ án này không đơn giản. Anh tăng tốc bước đi, hy vọng sẽ sớm tìm ra sự thật.
Lâm đứng trước cánh cửa sắt nặng nề của ngục giam. Một lính canh nhìn anh từ trên xuống dưới, vẻ nghi hoặc.
“Ngươi là ai? Tới đây có việc gì?” Tên lính canh hỏi, giọng lạnh lùng.
“Ta là một người bạn của Lý Tố. Ta nghe tin bà ấy gặp nạn và muốn vào thăm.” Lâm bình tĩnh trả lời, cố gắng giữ thái độ tự nhiên nhất có thể.
Tên lính canh nheo mắt nhìn Lâm, nhưng rồi cuối cùng cũng gật đầu. “Vào đi, nhưng không được ở lâu. Bà ta đang chờ ngày xét xử, không ai được phép quấy rầy quá nhiều.”
Lâm bước vào, đi theo con đường hẹp dẫn tới nơi giam giữ Lý Tố. Khi đến trước cửa phòng giam, anh thấy một người phụ nữ gầy gò, đôi mắt trũng sâu, ngồi tựa vào tường. Bà ấy chính là Lý Tố.
“Bà là Lý Tố phải không?” Lâm hỏi nhỏ, giọng nhẹ nhàng.
Lý Tố ngước mắt lên, ánh mắt chứa đầy sự mệt mỏi và đau khổ. “Phải, ta là Lý Tố. Ngươi là ai?”
“Ta là Lâm, đến từ rất xa. Ta đến để giúp bà minh oan.” Lâm đáp, mắt nhìn thẳng vào bà, cố gắng truyền đạt sự chân thành trong từng lời nói.
“Minh oan?” Lý Tố cười nhạt. “Không ai có thể giúp ta được nữa. Ta đã mất tất cả rồi. Người ta đã quyết định rằng ta là kẻ giết chồng mình, và không ai tin rằng ta vô tội.”
“Nhưng ta tin.” Lâm nói chắc chắn. “Hãy kể cho ta nghe mọi chuyện. Bắt đầu từ chiếc nhẫn bạc.”
Nghe đến chiếc nhẫn, ánh mắt Lý Tố trở nên mờ ảo, như chìm đắm trong ký ức đau thương. “Chiếc nhẫn ấy… là món quà cuối cùng ta nhận được từ chồng mình trước khi ông ấy chết. Ta không biết vì sao, nhưng từ khi nó xuất hiện, mọi thứ bắt đầu trở nên tồi tệ.”
“Chiếc nhẫn đó có lịch sử gì không? Có ai khác từng sở hữu nó trước khi đến tay bà?” Lâm tiếp tục hỏi, cố gắng nắm bắt từng chi tiết nhỏ.
“Ta không biết. Chồng ta nói rằng ông ấy mua nó từ một thương nhân lạ mặt trong một chuyến đi xa. Ông ấy nói chiếc nhẫn này mang lại may mắn, nhưng…” Giọng Lý Tố run rẩy. “Nhưng thay vì may mắn, nó chỉ mang đến đau khổ.”
“Vậy thì chiếc nhẫn có thể đã bị đánh cắp từ bà trước khi vụ án xảy ra?” Lâm hỏi, đôi mắt sắc bén nhìn Lý Tố.
Lý Tố ngạc nhiên, đôi mắt ánh lên một tia hy vọng. “Phải… Đúng rồi, chiếc nhẫn đã biến mất ngay trước khi chồng ta bị giết. Ta nhớ rằng đã tìm khắp nơi nhưng không thấy. Ngươi nghĩ rằng có liên quan đến vụ án sao?”
“Ta nghĩ có nhiều khả năng như vậy.” Lâm gật đầu, suy nghĩ chợt loé lên trong đầu anh. “Chiếc nhẫn này không đơn thuần chỉ là một món trang sức. Có lẽ nó còn mang một bí mật nào đó mà chúng ta chưa hiểu rõ.”
Lý Tố nhìn Lâm, trong mắt lộ rõ sự lo lắng nhưng cũng đầy hy vọng. “Nếu vậy, ngươi có thể giúp ta chứng minh rằng ta vô tội không?”
Lâm đứng dậy, nắm chặt chiếc nhẫn trong tay. “Ta sẽ làm tất cả những gì có thể. Nhưng trước tiên, ta cần phải điều tra thêm về chiếc nhẫn này. Đừng lo, ta sẽ không để bà phải chịu oan ức.”
Với lời hứa đó, Lâm rời khỏi ngục giam, trong lòng càng thêm quyết tâm. Anh biết rằng chiếc nhẫn bạc là chìa khóa để mở ra bí ẩn này, và anh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật, để trả lại công lý cho người vô tội.