Bí Ẩn Của Chiếc Nhẫn Cổ - Chương 1
Chương 1: Chiếc nhẫn cổ xuất hiện
Ánh nắng chiều le lói trên những con đường đông đúc của thành Đô, tạo nên một bức tranh sống động giữa phiên chợ ồn ào. Mọi người từ khắp nơi trong thành phố đổ về đây, tìm kiếm những món hàng độc đáo hay đơn giản chỉ để thỏa mãn sự tò mò.
Ở một góc chợ, dưới bóng râm của một cây đại thụ, có một gian hàng nhỏ nhưng thu hút sự chú ý của nhiều người. Người bán hàng là một ông lão gầy gò, đôi mắt sắc bén nhưng đầy bí ẩn. Trên bàn của ông, không có gì ngoài một chiếc hộp gỗ nhỏ, khắc hoa văn cổ kính, trông như một bảo vật từ thời xa xưa.
Một thanh niên trẻ, tên Lý Tường, tò mò tiến lại gần. Anh vốn là một học giả trẻ, luôn khao khát khám phá những điều bí ẩn của thế giới.
“Chào lão trượng,” Lý Tường cúi đầu chào ông lão. “Xin hỏi, trong chiếc hộp này chứa đựng bảo vật gì mà lại được bảo quản kỹ càng đến vậy?”
Ông lão mỉm cười, nụ cười nhăn nheo nhưng không kém phần tinh quái. “Cậu có vẻ là người tinh mắt, cậu có thực sự muốn biết không?”
Lý Tường gật đầu, đôi mắt anh lấp lánh sự tò mò. Ông lão nhẹ nhàng mở nắp hộp, để lộ ra một chiếc nhẫn vàng cổ, đơn giản nhưng tỏa ra một luồng khí u ám. Chiếc nhẫn có một viên đá quý đỏ rực ở giữa, nhìn vào nó như có thể hút lấy linh hồn người khác.
“Đây là chiếc nhẫn cổ,” ông lão thì thầm, giọng ông trở nên nghiêm trọng. “Người ta đồn rằng nó có khả năng điều khiển tâm trí người đeo. Ai sở hữu nó sẽ có quyền lực vô biên, nhưng cũng có thể mất đi chính mình.”
Lý Tường không giấu được sự kinh ngạc, nhưng cũng pha lẫn một chút hoài nghi. “Lão trượng, chẳng lẽ lại có vật phẩm quyền năng như vậy trên đời? Điều này nghe có vẻ như một câu chuyện hoang đường.”
Ông lão cười mỉa mai. “Cậu có quyền không tin. Nhưng hãy thử nhìn kỹ vào viên đá này, cậu sẽ hiểu.”
Lý Tường chăm chú nhìn vào viên đá quý trên chiếc nhẫn. Anh cảm thấy như có một thứ gì đó cuốn lấy tâm trí anh, kéo anh vào một thế giới khác, nơi mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại ánh đỏ sâu thẳm như biển máu. Anh giật mình, vội quay mặt đi.
Ông lão gật đầu, vẻ mặt thỏa mãn. “Cậu đã thấy gì?”
Lý Tường lắc đầu, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh. “Tôi… tôi không chắc. Nhưng chiếc nhẫn này thực sự có điều gì đó kỳ lạ.”
“Điều kỳ lạ là nó đã chọn người sở hữu,” ông lão nói, giọng thì thầm như tiếng gió. “Nhưng hãy cẩn thận, quyền lực luôn đi kèm với cái giá rất đắt.”
Lý Tường cảm thấy trong lòng có một sự thôi thúc mạnh mẽ, như muốn chiếm lấy chiếc nhẫn này ngay lập tức. Nhưng lý trí của anh vẫn còn đó, cảnh giác trước những lời cảnh báo của ông lão.
“Tôi sẽ suy nghĩ thêm,” Lý Tường nói, mắt vẫn không rời khỏi chiếc nhẫn.
Ông lão không nói gì thêm, chỉ đóng nắp hộp lại và cất nó vào túi áo. “Nếu cậu thực sự muốn nó, hãy quay lại tìm ta. Nhưng hãy nhớ, một khi đã đeo chiếc nhẫn này, không còn đường quay lại.”
Lý Tường rời khỏi gian hàng, trong đầu anh tràn ngập những suy nghĩ hỗn loạn. Anh tự hỏi liệu có nên tin vào câu chuyện của ông lão, hay đó chỉ là một trò lừa bịp để khiến anh mất cảnh giác. Nhưng sâu thẳm trong lòng, anh cảm thấy có một mối liên kết kỳ lạ với chiếc nhẫn đó.
Ngày hôm sau, khi Lý Tường quyết định quay lại để tìm hiểu thêm về chiếc nhẫn, gian hàng của ông lão đã biến mất không dấu vết. Không ai trong chợ nhớ đến ông lão hay từng thấy gian hàng của ông trước đây. Chiếc nhẫn cổ, cùng với người bán hàng bí ẩn, đã biến mất như chưa từng tồn tại.
Nhưng những sự kiện kỳ lạ không dừng lại ở đó. Tin đồn về chiếc nhẫn bắt đầu lan truyền khắp thành Đô, khiến nhiều người trở nên tò mò, thậm chí là sợ hãi. Những người từng tiếp xúc với chiếc nhẫn bắt đầu gặp phải những ám ảnh kỳ quái, như thể chiếc nhẫn đang theo dõi họ từ trong bóng tối.