Bí Ẩn Của Chiếc Trâm Vàng - Chương 3
Chapter 3: Điều tra trong cung
Hoàng cung hiện ra trước mắt Lưu Bình với vẻ uy nghi, tráng lệ. Những bức tường cao vút, những con đường lát đá dẫn tới các tòa nhà cổ kính, cùng với những khu vườn xanh tươi, tất cả tạo nên một khung cảnh vừa đẹp đẽ vừa đầy vẻ trang nghiêm. Nhưng Lưu Bình không đến đây để ngắm cảnh. Anh biết rằng sau vẻ đẹp này, có thể đang ẩn giấu những âm mưu đen tối.
Anh được dẫn đến khu vực nơi các cung nữ sinh sống và làm việc, một khu vực cách biệt hoàn toàn với các khu vực khác của hoàng cung. Các cung nữ nơi đây đang bận rộn với công việc hằng ngày, không ai để ý đến sự xuất hiện của anh, ngoại trừ một người phụ nữ trung niên, dáng vẻ quyền uy và gương mặt lạnh lùng.
“Ngươi là ai mà dám bước vào đây?” bà ta hỏi, giọng đầy thách thức.
Lưu Bình bình tĩnh đáp lại, “Tôi là Lưu Bình, được quan phủ phái đến điều tra vụ án của cung nữ Lan. Tôi cần nói chuyện với những người có liên quan.”
Người phụ nữ nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng đồng ý. “Ta là Trương mama, người quản lý các cung nữ ở đây. Ngươi muốn hỏi ai?”
“Trước tiên, tôi muốn xem xét phòng của Lan, nơi chiếc trâm vàng được tìm thấy,” Lưu Bình nói, ánh mắt kiên định.
Trương mama dẫn anh đến phòng của Lan, một căn phòng nhỏ hẹp nhưng ngăn nắp. Lưu Bình cẩn thận quan sát từng chi tiết, từ giường, gối, đến các đồ vật xung quanh. Mọi thứ đều bình thường, không có dấu hiệu gì khác lạ.
“Cô có thấy ai ra vào phòng của Lan trước khi chiếc trâm được tìm thấy không?” Lưu Bình hỏi.
Trương mama suy nghĩ một lúc rồi đáp, “Lan là một cô gái hiền lành, ít nói. Cô ta không có nhiều bạn bè trong cung. Tuy nhiên, đêm trước khi vụ việc xảy ra, ta thấy Tiểu Ngọc, một cung nữ khác, đứng gần phòng của Lan. Ta không nghĩ đó là điều gì quan trọng, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ ngươi nên nói chuyện với cô ta.”
“Tiểu Ngọc ở đâu?” Lưu Bình hỏi, lòng anh bắt đầu dấy lên những nghi ngờ.
“Ta sẽ dẫn ngươi đến gặp cô ta,” Trương mama nói, rồi dẫn Lưu Bình đến một khu vực khác của cung điện.
Khi đến nơi, Lưu Bình thấy Tiểu Ngọc, một cô gái trẻ với gương mặt thanh tú, đang chăm chỉ dọn dẹp. Cô gái giật mình khi thấy Trương mama và Lưu Bình tiến lại gần.
“Tiểu Ngọc,” Trương mama nói, giọng đầy quyền uy, “đây là Lưu Bình, người được phái đến để điều tra vụ án của Lan. Ngươi có gì cần nói với anh ta không?”
Tiểu Ngọc cúi đầu, giọng run run. “Tôi… tôi không biết gì cả. Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua phòng của Lan đêm đó, không có gì đặc biệt.”
Lưu Bình quan sát cử chỉ của Tiểu Ngọc, nhận thấy sự căng thẳng trong giọng nói và ánh mắt lảng tránh của cô. “Tiểu Ngọc, cô không cần sợ hãi. Tôi chỉ muốn biết sự thật. Có ai khác ngoài cô đã ở gần phòng Lan vào đêm đó không?”
Tiểu Ngọc im lặng một lúc, rồi cô khẽ thở dài. “Thực ra… đêm đó, tôi có thấy một bóng người lạ lướt qua gần phòng của Lan. Tôi không nhìn rõ là ai, nhưng bóng người đó rất nhanh, dường như đang cố gắng không để ai nhìn thấy.”
“Người đó có mang theo gì không?” Lưu Bình hỏi.
Tiểu Ngọc gật đầu, “Tôi không chắc chắn, nhưng tôi nghĩ người đó cầm theo một vật gì đó nhỏ nhỏ, có thể là chiếc trâm.”
“Vậy tại sao cô không nói điều này từ trước?” Trương mama nghiêm giọng hỏi, gương mặt đầy vẻ tức giận.
Tiểu Ngọc cúi đầu, nước mắt bắt đầu trào ra. “Tôi sợ… Tôi sợ nếu nói ra, tôi sẽ gặp rắc rối. Tôi không muốn liên lụy đến chuyện này. Nhưng giờ nghĩ lại, tôi không thể để Lan bị oan uổng như vậy.”
Lưu Bình nhìn Tiểu Ngọc, cảm nhận được sự thành thật trong lời nói của cô. “Cảm ơn cô, Tiểu Ngọc. Cô đã giúp ích rất nhiều cho cuộc điều tra này. Cô hãy cẩn thận và nhớ rằng nếu có điều gì bất thường xảy ra, hãy lập tức báo cho tôi.”
Tiểu Ngọc gật đầu, rồi nhanh chóng rời khỏi khu vực. Lưu Bình quay sang Trương mama, “Tôi cần gặp những người khác có liên quan đến vụ việc này, đặc biệt là những người gần gũi với hoàng hậu.”
Trương mama nhìn Lưu Bình một lúc lâu, rồi chậm rãi gật đầu, “Được, ta sẽ sắp xếp cho ngươi gặp họ. Nhưng ngươi nên biết rằng, những người thân cận với hoàng hậu không dễ gì để ngươi tiếp cận. Ngươi phải thật cẩn thận.”
Lưu Bình hiểu rằng cuộc điều tra này không chỉ dừng lại ở việc tìm ra chiếc trâm vàng, mà còn là đối đầu với những âm mưu phức tạp trong cung đình. Nhưng anh biết mình không có lựa chọn nào khác. Anh phải tiếp tục, vì Lan, vì công lý, và vì sự thật mà anh đang tìm kiếm.