Bí Ẩn Của Con Thuyền Ma - Chương 2
Chương 2: Những Lời Đồn Kinh Hoàng
Làng ven sông
Trời vừa sáng, ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp nơi, nhưng không làm tan đi sự sợ hãi trong lòng người dân làng ven sông. Mặc dù ánh sáng rực rỡ, nhưng không ai dám nhắc đến con thuyền ma một cách công khai. Đối với họ, đó là một thứ gì đó không nên gọi tên, một điều cấm kỵ.
Bao Chửng và Thám tử Lý tiếp tục cuộc điều tra của mình, lần này họ quyết định nói chuyện với nhiều người dân hơn để tìm hiểu thêm về sự xuất hiện của con thuyền ma.
Gặp gỡ người dân
Thám tử Lý dẫn đầu, cùng Bao Chửng đi qua các con ngõ hẹp của ngôi làng. Họ bước vào một quán trà nhỏ, nơi một vài người đàn ông đang ngồi uống trà, mắt thỉnh thoảng liếc nhìn ra sông.
“Chào các vị,” Thám tử Lý bắt chuyện, giọng điềm đạm nhưng đầy uy lực. “Chúng tôi muốn hỏi về con thuyền ma mà các vị đã từng nghe hoặc nhìn thấy. Các vị có thể kể lại chi tiết không?”
Một người đàn ông trung niên tên Vương ngước lên nhìn, đôi mắt thâm quầng và nặng trĩu mệt mỏi. Ông ta đặt chén trà xuống, giọng khẽ khàng như sợ ai đó nghe thấy. “Tôi… tôi từng thấy nó. Đêm đó, tôi đang chèo thuyền qua sông, bỗng dưng sương mù dày đặc bao phủ, và con thuyền xuất hiện ngay trước mắt tôi.”
“Ông có thể mô tả con thuyền không?” Bao Chửng hỏi, giọng nghiêm túc.
Người đàn ông rùng mình khi nhớ lại. “Con thuyền ấy không có người chèo, nhưng lại di chuyển một cách lạ kỳ, như thể bị một lực vô hình nào đó kéo đi. Tôi nghe thấy tiếng nhạc vang lên, không rõ từ đâu, mà âm thanh ấy… nó u ám và lạnh lẽo đến rợn người.”
“Rồi chuyện gì đã xảy ra sau đó?” Thám tử Lý tiếp lời.
Người đàn ông ngập ngừng, đôi mắt lộ rõ vẻ sợ hãi. “Sau khi tôi quay về nhà, cả người tôi lạnh buốt, và đêm đó tôi sốt cao không dứt. Nhưng điều kinh hoàng nhất là, ngày hôm sau, mẹ tôi đột ngột qua đời mà không rõ nguyên nhân. Từ đó, tôi biết rằng con thuyền ấy mang theo điềm gở.”
Những câu chuyện tương tự
Nghe câu chuyện của Vương, những người khác trong quán trà cũng bắt đầu kể lại những trải nghiệm tương tự. Một người lái đò tên Phúc nói rằng anh đã thấy con thuyền hai lần, và mỗi lần đều gặp phải tai họa. “Lần đầu tiên, con gái tôi bị ốm nặng, suýt chút nữa thì không qua khỏi. Lần thứ hai, cả gia đình tôi bị cướp, mất hết tài sản. Tôi chắc chắn rằng con thuyền đó là điềm xấu.”
Người khác lại kể rằng con thuyền ma xuất hiện luôn đi kèm với những hiện tượng kỳ lạ như sương mù dày đặc, tiếng nhạc ma quái, và không ít người sau khi thấy con thuyền đều gặp tai ương, bệnh tật hoặc chết chóc.
Bao Chửng ngồi im lặng lắng nghe, khuôn mặt nghiêm nghị, trong khi Thám tử Lý liên tục ghi chép lại những chi tiết quan trọng.
Cuộc đối thoại với thầy bói
Sau khi rời quán trà, Bao Chửng và Thám tử Lý quyết định tìm đến một thầy bói nổi tiếng trong vùng, người được dân làng kính trọng và thường được mời đến để trừ tà, giải hạn.
Thầy bói tên là Triệu, một người đàn ông gầy gò với đôi mắt sắc lạnh, luôn luôn giữ một nét mặt nghiêm nghị. Ông sống trong một ngôi nhà nhỏ ở rìa làng, bao quanh bởi những cây cối rậm rạp, càng làm tăng thêm vẻ huyền bí.
“Chào thầy Triệu,” Bao Chửng mở lời khi bước vào nhà, tay chắp lại như một cách thể hiện sự kính trọng. “Chúng tôi đến đây để nhờ thầy giúp đỡ trong việc điều tra về con thuyền ma.”
Thầy bói Triệu ngồi xuống trước bàn thờ nhỏ, nơi có bày biện nhiều vật phẩm kỳ lạ. “Con thuyền đó không đơn giản là một hiện tượng tự nhiên,” ông nói bằng giọng trầm ấm nhưng đầy bí ẩn. “Nó mang theo một lời nguyền cổ xưa, một linh hồn oan khuất chưa được siêu thoát. Và mỗi khi nó xuất hiện, nó mang theo cái chết và sự hủy diệt.”
Thám tử Lý liền hỏi, “Thầy có biết gì về nguồn gốc của con thuyền đó không? Hoặc có cách nào để hóa giải lời nguyền?”
Thầy Triệu nhìn họ, ánh mắt sâu thẳm như đang nhìn thấu mọi sự thật. “Tôi chỉ biết rằng, để hóa giải lời nguyền này, các vị cần phải tìm ra linh hồn đó muốn gì. Có thể là một sự đền bù, hoặc có thể là một sự công nhận. Nhưng hãy nhớ rằng, việc này không hề dễ dàng và có thể phải trả giá đắt.”
Cuộc trao đổi sau cùng
Khi rời khỏi nhà thầy bói, Bao Chửng và Thám tử Lý đều cảm thấy tình hình phức tạp hơn họ nghĩ. Trên đường trở về, Bao Chửng nhìn về phía sông Khai Phong, đôi mắt ông thoáng hiện lên vẻ lo lắng. “Lý Thần Thám, có lẽ chúng ta không chỉ đối mặt với một vụ án thông thường. Đây có thể là một bí ẩn đã tồn tại từ lâu, và giờ là lúc chúng ta phải đối diện với nó.”
Thám tử Lý gật đầu, quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt. “Dù nó là gì, chúng ta cũng phải tìm ra sự thật và mang lại sự bình yên cho dân làng.”
Ánh mặt trời bắt đầu lặn, sương mù một lần nữa bao trùm lấy sông Khai Phong, như một lời cảnh báo rằng đêm nay, con thuyền ma có thể lại xuất hiện. Nhưng lần này, hai người đàn ông quyết tâm sẽ không để nó trốn thoát dễ dàng như những lần trước.