Bí Ẩn Của Cung Điện Vàng - Chương 3
Chương 3: Những Bí Mật Của Bức Tường
Leo dẫn Alex qua những hành lang hẹp và tối tăm, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu yếu ớt chỉ đủ để soi sáng bước chân của họ. Tiếng bước chân của nhóm lính vẫn vang vọng phía sau, và cả hai đều cảm thấy nỗi lo sợ dâng cao.
“Chúng ta sắp đến nơi rồi,” Leo nói, quyết tâm trong giọng nói. “Đường hầm này sẽ dẫn chúng ta ra ngoài cung điện.”
Cuối cùng, họ dừng lại trước một bức tường đá lớn. Leo gõ nhẹ lên bề mặt và nghe thấy tiếng vang vọng. “Nó ở đây. Có lẽ chỉ cần tìm một cách để mở nó.”
“Có thể có một ký hiệu nào đó,” Alex nói, nhìn xung quanh. Anh quỳ xuống, kiểm tra bức tường cẩn thận. “Đây, có một ký tự khác biệt.”
Leo cúi xuống bên cạnh Alex, và họ cùng nhau tìm cách giải mã. “Nếu chúng ta ấn vào ký tự này…” Leo đề xuất, vừa ấn tay vào hình khắc.
Ngay lập tức, bức tường rung chuyển và từ từ mở ra một cánh cửa tối tăm. “Đi nhanh!” Leo hối thúc.
Bên trong là một không gian chật hẹp và ẩm ướt, mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi họ. Họ bắt đầu đi qua đường hầm, và Alex cảm thấy một sự hồi hộp lấn át tất cả.
“Đường hầm này có vẻ như đã lâu không được sử dụng,” Leo nói, ánh mắt chăm chú nhìn phía trước. “Chúng ta phải nhanh chóng thoát ra trước khi bị phát hiện.”
Sau một lúc đi, họ đến một ngã rẽ. “Phía bên trái hay phải?” Leo hỏi, nhìn Alex.
“Cứ đi thẳng thôi, cảm giác như có ánh sáng ở phía trước,” Alex trả lời, và họ quyết định đi theo hướng đó.
Khi họ tiến lên, ánh sáng ngày càng rõ ràng. Cuối cùng, họ bước ra khỏi đường hầm và thấy mình đứng bên ngoài cung điện. Cảnh tượng trước mắt thật đẹp, nhưng không thể làm xao nhãng tâm trí họ.
“Chúng ta đã ra ngoài!” Leo thốt lên, nhưng Alex cảm thấy hồi hộp.
“Nhưng bây giờ chúng ta ở đâu?” anh hỏi, nhìn xung quanh. Họ đứng giữa một khu rừng dày đặc, không thấy dấu hiệu của bất kỳ ai.
“Phía xa kia,” Leo chỉ tay về một con đường nhỏ mờ ảo. “Chúng ta cần phải đến đó. Có thể sẽ tìm thấy ai đó có thể giúp đỡ.”
Họ bắt đầu đi về phía con đường, nhưng không khí vẫn nặng nề. Alex không thể shake off cảm giác như có ai đó đang theo dõi họ. “Tôi cảm thấy không an toàn,” anh nói.
“Cẩn thận. Có thể kẻ thù đang ở gần,” Leo nói, dừng lại để lắng nghe. “Chúng ta cần phải trốn đi.”
Họ tìm một chỗ ẩn nấp sau một cây cổ thụ lớn. Khi họ ẩn nấp, tiếng bước chân từ xa dần dần lại gần hơn. Alex nín thở, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng,” Leo nói, ánh mắt nghiêm túc. “Nếu bị phát hiện, chúng ta sẽ không còn cơ hội nào khác.”
Thời gian trôi qua chậm chạp, và Alex cảm thấy như mọi âm thanh xung quanh đều trở nên rõ nét hơn. Cuối cùng, một nhóm lính xuất hiện, đi qua chỗ họ đang ẩn nấp.
“Chúng ta phải tìm kiếm khắp nơi. Đừng để họ thoát!” một tên lính quát.
“Có thể chúng ta đã để lộ dấu vết,” Alex thì thầm, hoảng hốt.
“Im lặng!” Leo ra lệnh, mắt dõi theo từng động thái của kẻ thù.
Nhóm lính đi qua mà không phát hiện ra họ, nhưng sự an toàn vẫn chưa chắc chắn. “Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức,” Leo nói khi nhóm lính đã đi xa.
Họ tiếp tục di chuyển dọc theo con đường nhỏ, và sau một thời gian, họ đến một ngôi làng nhỏ. Những ngôi nhà bằng gỗ đơn giản, cùng với những người dân đang làm việc, tạo ra một bầu không khí bình yên.
“Chúng ta có thể tìm sự giúp đỡ ở đây,” Leo nói, nhìn về phía một quán trọ nhỏ.
“Có lẽ chúng ta nên tìm hiểu về kẻ thù và những gì đang diễn ra,” Alex đồng ý. “Tôi cần phải biết thêm về vương quốc này.”
Họ bước vào quán trọ, nơi không khí ấm cúng nhưng cũng tràn ngập sự lo lắng. Một người chủ quán trung niên đứng sau quầy, ánh mắt nhìn họ với sự tò mò.
“Chào các cậu, các cậu từ đâu đến?” ông ta hỏi.
“Chúng tôi cần thông tin,” Leo đáp. “Có chuyện gì đang xảy ra ở đây? Kẻ thù của vương quốc là ai?”
Người chủ quán liếc nhìn xung quanh, rồi ghé sát lại. “Nơi này không an toàn để nói chuyện. Hãy đi theo tôi.”
Ông dẫn họ vào một căn phòng nhỏ ở phía sau quán. Khi cửa đóng lại, ông ta mới lên tiếng. “Ngươi là Thái tử Leo, đúng không?”
“Đúng vậy,” Leo trả lời, nghi ngờ. “Ông biết về tôi?”
“Tôi đã nghe nhiều về ngài. Vương quốc của chúng ta đang trong tình trạng nguy hiểm. Kẻ thù không chỉ là một nhóm lính, mà là một thế lực tà ác đang âm thầm thao túng mọi thứ.”
“Thế lực tà ác?” Alex hỏi. “Ông có thể cho chúng tôi biết thêm không?”
“Chúng muốn kiểm soát cung điện và tất cả những bí mật bên trong đó. Nếu các ngươi không hành động sớm, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn,” người chủ quán nói, vẻ mặt lo lắng.
“Chúng ta cần một kế hoạch,” Leo nói, quyết tâm trong ánh mắt. “Tôi không thể để vương quốc này bị hủy hoại.”
Alex cảm thấy một làn sóng trách nhiệm dâng lên trong lòng. Anh đã bị cuốn vào một cuộc chiến mà không hề chuẩn bị, nhưng anh biết rằng mình không thể quay lại. “Chúng ta sẽ làm mọi thứ có thể để bảo vệ vương quốc,” anh nói, và sự quyết tâm bắt đầu hình thành trong trái tim.
“Ngươi cần phải tìm ra bí mật ẩn giấu trong cung điện,” người chủ quán nói. “Có những manh mối trong sách cổ mà các ngươi đã tìm thấy. Điều đó sẽ giúp các ngươi có sức mạnh cần thiết.”
“Chúng tôi sẽ tìm kiếm,” Leo khẳng định. “Nhưng chúng ta cần phải hành động nhanh chóng.”
“Hãy tìm hiểu về bức tường ngầm và các dấu hiệu mà các ngươi đã thấy. Đó có thể là chìa khóa để giải quyết mọi chuyện,” người chủ quán khuyên.
Alex và Leo nhìn nhau, quyết tâm dâng trào trong lòng. Họ sẽ không chỉ là những kẻ lãng du trong một thế giới kỳ lạ, mà còn là những người bảo vệ vương quốc khỏi những thế lực đen tối. Hành trình của họ chỉ mới bắt đầu, và họ đã sẵn sàng đối mặt với những thử thách phía trước.