Bí Ẩn Của Cướp Biển Không Đầu - Chương 2
Chương 2: Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Sau khi quyết định lên đường khám phá bí ẩn về Vô Đầu, Jasper và thuyền trưởng Avery nhanh chóng chuẩn bị cho hành trình. Tàu Black Rose được trang bị đầy đủ lương thực, nước uống và vũ khí. Đoàn thủy thủ của họ, gồm những người dũng cảm và trung thành, cũng sẵn sàng lên đường.
Buổi sáng hôm ấy, biển lặng gió và bầu trời trong xanh. Tàu Black Rose lướt nhẹ trên mặt nước, rời khỏi cảng St. Marlowe. Jasper đứng trên boong tàu, nhìn về phía chân trời, trong lòng đầy hy vọng và quyết tâm.
Khi đêm xuống, biển trở nên tĩnh lặng đến lạ thường. Jasper và các thủy thủ ngồi quanh đống lửa trên boong tàu, kể chuyện và chia sẻ những kỷ niệm. Đột nhiên, bầu trời bắt đầu tối sầm lại và những đám mây đen kịt kéo đến.
“Trời ơi, có vẻ như cơn bão đang đến,” thuyền trưởng Avery nói, ánh mắt lo lắng nhìn lên bầu trời.
Jasper đứng dậy, cảm nhận cơn gió lạnh buốt đang thổi qua. “Đúng rồi, cơn gió này thật lạ lùng. Giống như những gì người ta kể về sự xuất hiện của Vô Đầu.”
Ngay lúc đó, một tiếng sấm lớn vang lên, và cơn mưa bắt đầu rơi nặng hạt. Đoàn thủy thủ nhanh chóng chuẩn bị đối phó với cơn bão. Sóng biển bắt đầu dâng cao, khiến tàu Black Rose chao đảo dữ dội.
Trong cơn hỗn loạn, Jasper thấy một hình bóng kỳ lạ xuất hiện trên boong tàu. Đó là một người đàn ông không đầu, với cơ thể mờ ảo và ánh mắt lạnh lùng.
“Vô Đầu!” Jasper hét lên, cố gắng gọi mọi người chú ý.
Các thủy thủ khác cũng nhìn thấy hình bóng đó và hét lên hoảng sợ. Một luồng gió lạnh lẽo thổi qua, làm cho tất cả đều run rẩy. Vô Đầu đứng im, nhìn chằm chằm vào Jasper như muốn truyền đạt điều gì đó.
Thuyền trưởng Avery nhanh chóng ra lệnh, “Tất cả tập trung vào! Không được hoảng loạn!”
Jasper bước tới gần hình bóng của Vô Đầu, cảm nhận sự lạnh lẽo và nỗi sợ hãi bao trùm. “Ngươi muốn gì từ chúng ta?” Jasper hét lên trong tiếng mưa và gió.
Vô Đầu không trả lời, chỉ đứng đó một lúc rồi biến mất vào làn sương mù. Ngay sau đó, cơn bão cũng bắt đầu dịu lại, để lại tàu Black Rose trôi dạt giữa biển cả trong im lặng.
Sáng hôm sau, khi cơn bão đã qua, đoàn thủy thủ kiểm tra thiệt hại và sửa chữa tàu. Jasper và thuyền trưởng Avery ngồi bàn bạc với nhau.
“Chúng ta đã gặp Vô Đầu thật sự,” Jasper nói, giọng anh vẫn còn run run. “Hắn không tấn công chúng ta, nhưng rõ ràng hắn đang cố gắng truyền đạt điều gì đó.”
Thuyền trưởng Avery gật đầu. “Chúng ta cần tìm hiểu thêm về lời nguyền này và cách giải thoát cho hắn. Hành trình này không chỉ là để khám phá bí ẩn mà còn là để giúp đỡ một linh hồn bị nguyền rủa.”
Jasper nhìn ra biển, trong lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ tiếp tục hành trình. Bất kể nguy hiểm nào đang chờ đợi, chúng ta sẽ vượt qua.”
Và thế là tàu Black Rose tiếp tục lướt đi trên mặt biển, tiến về phía hòn đảo hoang vu mà họ tin rằng sẽ giúp họ giải mã bí ẩn của Vô Đầu.