Bí Ẩn Của Cướp Biển Không Đầu - Chương 5
Chương 5: Trận chiến với quái vật biển
Hầm ngục dưới ngôi đền là một mê cung tối tăm với những bức tường đá lạnh lẽo và ẩm ướt. Jasper và các thủy thủ di chuyển cẩn thận, ánh sáng từ những ngọn đuốc lung linh trên các bức tường, tạo nên những bóng hình kỳ dị.
“Chúng ta phải cẩn thận,” Marlowe thì thầm, mắt nhìn quanh. “Không biết có gì đang chờ đợi chúng ta phía trước.”
Sau nhiều giờ tìm kiếm, họ phát hiện ra một căn phòng lớn nằm sâu trong hầm ngục. Ở giữa căn phòng là một chiếc rương cổ được khắc đầy những ký hiệu cổ xưa. Jasper bước tới, cảm nhận một luồng khí lạnh toát ra từ chiếc rương.
“Đây chính là nó,” Jasper nói, cảm giác hồi hộp tràn ngập trong lòng. Anh từ từ mở chiếc rương, và trong đó, nằm lặng lẽ, là chiếc đầu của Vô Đầu.
Đúng lúc đó, một tiếng gầm lớn vang lên từ phía sau. Jasper và các thủy thủ quay lại và thấy một con quái vật biển khổng lồ đang tiến tới. Nó có hình dạng của một con bạch tuộc khổng lồ với những xúc tu dài đầy gai nhọn.
“Chuẩn bị chiến đấu!” thuyền trưởng Avery hét lên, rút thanh gươm của mình ra.
Trận chiến với quái vật biển diễn ra khốc liệt. Những xúc tu của nó quất mạnh vào các thủy thủ, nhưng họ dũng cảm chống trả. Marlowe dùng mũi giáo đâm vào xúc tu, trong khi Jasper cầm chiếc đầu của Vô Đầu, cố gắng tìm cách bảo vệ nó.
“Chúng ta không thể để con quái vật này ngăn cản chúng ta!” Jasper hét lên, cố gắng lẩn tránh những cú đòn của con quái vật.
Thuyền trưởng Avery, với kinh nghiệm và sự lãnh đạo tài ba, chỉ huy các thủy thủ tập trung tấn công vào những điểm yếu của con quái vật. Cuối cùng, sau một trận chiến căng thẳng, họ đã đánh bại được con quái vật, khiến nó lùi bước và biến mất vào bóng tối của hầm ngục.
Khi trận chiến kết thúc, các thủy thủ thở phào nhẹ nhõm. Jasper nhìn chiếc đầu của Vô Đầu trong tay mình, biết rằng họ đã vượt qua một thử thách lớn.
“Chúng ta phải trở lại tàu và chuẩn bị cho nghi lễ giải thoát,” thuyền trưởng Avery nói, giọng ông vẫn còn đầy quyết tâm. “Chúng ta đã đến quá xa để từ bỏ.”
Jasper và các thủy thủ rời khỏi hầm ngục, mang theo chiếc đầu của Vô Đầu. Họ trở về tàu Black Rose và chuẩn bị cho nghi lễ cuối cùng để giải thoát linh hồn bị nguyền rủa.
Khi đêm xuống, ánh trăng tròn chiếu sáng bầu trời, Jasper và các thủy thủ tạo một vòng tròn muối biển trên boong tàu, đặt chiếc đầu của Vô Đầu vào giữa. Những ngọn nến đen được thắp sáng, tạo nên một không gian huyền bí và trang nghiêm.
“Đây là lúc để giải thoát cho Vô Đầu,” Jasper nói, giọng anh đầy quyết tâm. “Hãy đọc những lời nguyền và hoàn tất nghi lễ.”
Các thủy thủ cùng nhau đọc những lời nguyền cổ đại mà bà lão Maureen đã chỉ dẫn. Khi những lời cuối cùng được thốt ra, một luồng ánh sáng mạnh mẽ bừng lên, bao trùm lấy chiếc đầu và cơ thể của Vô Đầu.
Trong khoảnh khắc đó, hồn ma của Vô Đầu hiện ra, không còn là một hình bóng mờ ảo mà là một người đàn ông hoàn chỉnh, với đôi mắt đầy biết ơn.
“Cảm ơn các ngươi,” Vô Đầu nói, giọng hắn vang lên trong không gian yên tĩnh. “Các ngươi đã giải thoát cho ta khỏi lời nguyền và đưa ta về nơi an nghỉ cuối cùng.”
Khi ánh sáng tắt dần, hồn ma của Vô Đầu biến mất, để lại một sự yên bình lạ thường trên boong tàu. Các thủy thủ nhìn nhau, cảm nhận được sự thành công và lòng tự hào về những gì họ đã làm.
“Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ,” thuyền trưởng Avery nói, giọng ông đầy cảm xúc. “Hãy nhớ mãi cuộc hành trình này và những gì chúng ta đã học được.”
Jasper nhìn ra biển, trong lòng tràn ngập hy vọng và lòng biết ơn. “Chúng ta đã giải thoát cho Vô Đầu và khám phá bí ẩn này đến tận cùng. Nhưng cuộc hành trình của chúng ta vẫn chưa kết thúc. Còn nhiều điều đang chờ đợi chúng ta phía trước.”
Với lòng quyết tâm và sự dũng cảm, đoàn thủy thủ của tàu Black Rose tiếp tục hành trình, tiến về những chân trời mới, nơi những bí ẩn và thử thách khác đang chờ đợi họ.