Bí Ẩn Của Người Phụ Nữ Vô Danh - Chương 4
Chương 4: Chiếc hộp gỗ bí ẩn
Buổi sáng tại nha môn Khai Phong, không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Các quan lại và lính canh đều cảm nhận được rằng có điều gì đó đang diễn ra, nhưng không ai dám hỏi. Bao Chửng và thám tử Triệu đang chìm đắm trong suy nghĩ khi họ xem xét kỹ hơn những tài liệu trong chiếc hộp gỗ mà người phụ nữ vô danh đã bảo vệ bằng cả mạng sống.
Trên bàn, các tờ giấy cổ được trải ra, chữ viết trên đó là loại chữ Hán cổ xưa mà không phải ai cũng có thể đọc được. Bao Chửng, với trí tuệ sắc bén và hiểu biết rộng, đã giải mã từng ký tự, từng đoạn văn. Mỗi từ đều mang một trọng lượng vô cùng lớn, như thể chúng đang kể lại một câu chuyện kinh hoàng mà thời gian đã cố gắng chôn vùi.
“Có vẻ như các tài liệu này liên quan đến một vụ án mạng xảy ra cách đây nhiều năm,” Bao Chửng nói, giọng ông trầm ngâm. “Vụ án này không chỉ đơn giản là một vụ giết người thông thường. Nó liên quan đến một âm mưu lớn, có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng cho cả triều đình.”
Triệu cẩn thận nhìn qua các tài liệu. “Đại nhân, những cái tên này… họ đều là những quan chức cao cấp trong triều đình hiện nay. Nếu những gì tài liệu này nói là thật, thì chúng ta đang đối đầu với một nhóm người rất nguy hiểm.”
Bao Chửng gật đầu, đôi mắt ông lóe lên sự quyết tâm. “Đúng vậy. Và chính vì lẽ đó, chúng ta phải hành động nhanh chóng và thận trọng. Trước mắt, ta cần phải xác định xem ai trong số họ là kẻ đứng đầu âm mưu này. Chúng ta cũng cần tìm hiểu lý do tại sao người phụ nữ vô danh lại nắm giữ những tài liệu này và làm thế nào cô ấy có được chúng.”
Triệu trầm ngâm một lúc rồi nói, “Đại nhân, chúng ta có thể bắt đầu từ những cái tên xuất hiện nhiều nhất trong các tài liệu này. Đặc biệt là người được nhắc đến như một ‘thiếu gia’ – dường như hắn là kẻ chủ mưu, hoặc ít nhất là người liên quan trực tiếp đến vụ án mạng mà các tài liệu này mô tả.”
Bao Chửng cẩn thận xem xét, rồi chỉ vào một cái tên nổi bật trong các tài liệu. “Đây, thiếu gia Lý Quân. Hắn là một trong những quan chức trẻ được triều đình rất trọng dụng. Nhưng những gì tài liệu này tiết lộ cho thấy hắn đã tham gia vào một vụ mưu sát để chiếm đoạt tài sản và quyền lực. Điều đó có nghĩa là hắn sẽ không dễ dàng để ta vạch trần sự thật.”
Triệu cau mày, đôi mắt lóe lên sự cẩn trọng. “Lý Quân là người rất khôn ngoan và quyền lực. Hắn sẽ không để chúng ta tiếp cận dễ dàng. Có thể hắn đã biết về cái chết của người phụ nữ vô danh và sẽ hành động trước để xóa sạch mọi dấu vết liên quan.”
Bao Chửng trầm ngâm. “Đúng vậy. Nhưng chúng ta không thể để hắn tiếp tục lộng hành. Đầu tiên, ta sẽ cho người giám sát hắn, nhưng không để hắn phát hiện. Sau đó, ta sẽ tìm cách liên hệ với những người khác có liên quan để thu thập thêm bằng chứng.”
Lúc này, một lính canh gõ cửa bước vào, mang theo một phong thư khẩn. Bao Chửng mở ra, đôi mắt ông nhanh chóng đọc qua nội dung. “Triệu, có một người muốn gặp chúng ta. Người này tự xưng là bạn của người phụ nữ vô danh và biết rõ về những gì đã xảy ra.”
Triệu ngạc nhiên. “Thật sao, thưa đại nhân? Điều này có thể giúp chúng ta phá vỡ bức màn bí mật này!”
“Đúng vậy,” Bao Chửng trả lời, ánh mắt ông đầy hy vọng. “Hãy chuẩn bị, chúng ta sẽ gặp người này ngay lập tức. Nhưng phải hết sức cẩn trọng, đây có thể là một cái bẫy.”
Buổi gặp diễn ra tại một nhà trà nhỏ, nơi ít người qua lại. Bao Chửng và Triệu ngồi chờ, mắt quan sát kỹ lưỡng xung quanh. Không lâu sau, một người đàn ông trung niên bước vào, gương mặt gầy guộc và đôi mắt sắc lạnh. Ông ta nhìn quanh một lượt, rồi tiến đến bàn của Bao Chửng.
“Đại nhân Bao, tôi là Trương Lâm, một người bạn cũ của người phụ nữ đã chết. Tôi đến đây để nói với ngài về những gì cô ấy đã không thể nói.”
Bao Chửng gật đầu, ra hiệu cho Trương Lâm ngồi xuống. “Ông biết gì về những tài liệu mà cô ấy mang theo?”
Trương Lâm thở dài, ánh mắt ông ta lộ rõ sự mệt mỏi. “Cô ấy đã phát hiện ra những bí mật kinh hoàng khi làm việc cho một gia đình quyền quý. Những tài liệu đó là bằng chứng về tội ác mà gia đình đó đã che giấu trong nhiều năm. Cô ấy biết rằng nếu những bằng chứng này rơi vào tay sai người, thì không chỉ cô ấy mà còn nhiều người khác sẽ bị giết hại.”
Triệu không kiềm được hỏi, “Tại sao cô ấy lại đến Khai Phong?”
Trương Lâm ngước lên, đôi mắt đầy vẻ lo âu. “Cô ấy nghĩ rằng chỉ có đại nhân Bao mới có thể giúp cô ấy đưa sự thật ra ánh sáng và bảo vệ công lý. Nhưng cô ấy đã bị truy đuổi ngay từ khi rời khỏi gia đình đó. Những kẻ quyền lực sẽ không ngừng lại cho đến khi mọi bằng chứng bị hủy diệt.”
Bao Chửng gật đầu, đôi mắt ông lóe lên sự quyết tâm. “Ta sẽ không để họ thành công. Công lý sẽ được thực thi. Nhưng trước hết, ta cần biết thêm chi tiết về những kẻ đứng sau âm mưu này. Ông có thể giúp chúng ta không?”
Trương Lâm im lặng một lúc lâu, rồi gật đầu. “Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể. Nhưng hãy nhớ, chúng ta đang đối đầu với những kẻ rất nguy hiểm. Chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến chúng ta mất mạng.”
Cuộc gặp kết thúc, Bao Chửng và Triệu trở về nha môn với một cảm giác lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ rất gian nan, nhưng với sự giúp đỡ của Trương Lâm và những bằng chứng trong tay, họ sẽ không dừng lại cho đến khi sự thật được phơi bày và công lý được thực thi.