Bí ẩn tấm bản đồ dẫn đến kho báu cổ - Chương 1
Chương 1: Tấm Bản Đồ Bí Ẩn
Đêm khuya trong Thư phòng Hoàng gia yên ắng đến mức có thể nghe thấy từng tiếng tí tách của ánh đèn dầu cháy lấp lánh trên tường. Hoàng tử Alexander, với gương mặt đăm chiêu và đôi mắt mệt mỏi sau hàng giờ đọc sách, đang cố gắng tìm hiểu về lịch sử cổ đại của vương quốc. Những cuốn sách dày cộm phủ đầy bụi bặm chất đầy trên kệ, chứa đựng những câu chuyện từ xa xưa. Alexander yêu thích sự bí ẩn của chúng, nhưng đêm nay lại có gì đó khác lạ.
Trong lúc lật dở một cuốn sách cổ, Alexander vô tình làm rơi một vật gì đó từ bên trong. Một tấm bản đồ cũ kỹ, đã ngả vàng theo thời gian, trượt khỏi những trang sách và rơi xuống đất. Anh cúi xuống, nhặt lên và chăm chú quan sát.
“Chuyện gì thế này?” Alexander lẩm bẩm, đôi mắt sáng lên vì tò mò.
Tấm bản đồ dường như dẫn đến một nơi bí ẩn nào đó. Đường nét vẽ tay trên bản đồ mô tả các vùng đất mà Alexander chưa từng thấy, với những ký hiệu lạ lùng và một biểu tượng hình vương miện được đánh dấu ở trung tâm. Càng nhìn, anh càng cảm thấy nơi này có một sức hút kỳ lạ.
“Tấm bản đồ này… có thể là một chìa khóa dẫn đến một điều gì đó lớn lao.” Alexander suy nghĩ, trái tim đập nhanh hơn trong lồng ngực.
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau:
“Anh tìm thấy gì thế, thưa Hoàng tử?”
Alexander giật mình, quay lại và nhận ra Elisa, người bạn thân từ thuở nhỏ, và cũng là một nhà thám hiểm nổi tiếng. Cô đang đứng ở cửa với ánh mắt tò mò nhìn vào tấm bản đồ trong tay anh.
“Nhìn này, Elisa. Anh vừa tìm được thứ này,” Alexander giơ tấm bản đồ về phía cô. “Nó trông như một bản đồ dẫn đến kho báu cổ đại.”
Elisa tiến lại gần, mắt cô sáng lên khi nhìn thấy bản đồ.
“Đây là… bản đồ của Vua đầu tiên?” cô hỏi, giọng đầy phấn khích. “Anh biết không, có một truyền thuyết về kho báu mất tích của ông ấy. Người ta nói rằng nó đã biến mất cùng với vị vua đầu tiên hàng thế kỷ trước. Không ai biết nó có thật hay không, nhưng nếu bản đồ này chính là chìa khóa…”
“Elisa, đừng phấn khích quá sớm. Kho báu có thể chỉ là một huyền thoại,” Alexander cười nhẹ, nhưng anh không thể giấu được sự hồi hộp trong giọng nói của mình.
“Elisa, nghĩ mà xem, nếu điều này là thật… Nếu chúng ta tìm thấy kho báu, nó sẽ thay đổi mọi thứ.”
Ngay khi lời nói của Alexander còn chưa kịp nguội, tiếng động nhỏ bất ngờ vang lên từ phía cửa sổ. Cả hai quay phắt lại và thấy một cái bóng lướt qua màn đêm. Trước khi họ kịp phản ứng, cái bóng đã vụt qua và biến mất. Alexander lao đến cửa sổ nhưng đã quá muộn.
“Elisa, có ai đó đã theo dõi chúng ta!” Alexander nói, trong giọng có chút hoảng hốt. “Chúng ta phải bảo vệ tấm bản đồ này!”
Nhưng khi quay lại, tấm bản đồ không còn trên bàn nữa.
“Tấm bản đồ… nó biến mất rồi!” Alexander thốt lên, mắt nhìn chằm chằm vào khoảng trống trên bàn. “Chúng ta vừa bị đánh cắp ngay trước mắt!”
Elisa lập tức chạy đến cửa sổ, mắt cô dõi theo bóng tối bên ngoài.
“Chắc chắn là một kẻ trộm chuyên nghiệp,” cô nói, giọng căng thẳng. “Hắn đã chuẩn bị từ trước và biết chính xác thứ mình muốn.”
Alexander nắm chặt tay, sự giận dữ dâng lên trong anh.
“Chúng ta không thể để hắn mang tấm bản đồ đi. Nếu bản đồ này thực sự dẫn đến kho báu của Vua đầu tiên, kẻ nắm giữ nó sẽ có quyền lực vô cùng lớn,” Alexander nói với vẻ kiên quyết. “Chúng ta phải truy đuổi hắn ngay lập tức.”
Elisa gật đầu. “Chúng ta không còn thời gian để lãng phí. Chắc chắn kẻ trộm chưa đi xa. Nhưng trước tiên, chúng ta phải xác định được hắn là ai và hắn đang làm việc cho ai.”
Không đợi thêm một giây nào, Alexander và Elisa nhanh chóng thu xếp hành trang và lập tức rời khỏi Thư phòng. Bên ngoài lâu đài, bầu trời đêm đen kịt, chỉ có ánh trăng mờ nhạt soi sáng con đường đá dẫn ra khỏi vương quốc.
“Chúng ta phải tìm ra manh mối,” Alexander nói khi cả hai bước nhanh qua những con đường vắng lặng. “Có thể kẻ trộm để lại dấu vết.”
“Hoặc có thể có ai đó đã biết trước về tấm bản đồ,” Elisa tiếp lời. “Tấm bản đồ này đã được giấu kỹ trong hàng thế kỷ, nhưng có lẽ có kẻ nào đó đã tìm cách biết về nó từ lâu.”
Khi cả hai đi sâu vào rừng, gió bắt đầu thổi mạnh, khiến không khí trở nên lạnh lẽo hơn. Alexander và Elisa bước qua những bụi cây, mắt không ngừng dò xét xung quanh.
“Đợi đã!” Elisa đột ngột dừng lại, mắt nhìn về phía trước. “Anh thấy không, dấu chân này… vẫn còn mới!”
Alexander nhìn theo hướng Elisa chỉ. Đúng thật, có những dấu chân dẫn thẳng về phía một con đường hẹp.
“Chúng ta đang đi đúng hướng,” Alexander gật đầu, sự phấn khích dần thay thế cho sự giận dữ.
“Đi thôi,” Elisa ra hiệu, và cả hai tiếp tục cuộc truy đuổi, mặc cho nguy hiểm đang chờ đợi phía trước.
Trong ánh trăng mờ, cuộc hành trình đầy mạo hiểm bắt đầu, và cả hai không hề biết rằng họ sắp bước vào một cuộc truy tìm kho báu bí ẩn với những cạm bẫy, thử thách và những kẻ thù đáng sợ.