Bí Ẩn Trong Căn Biệt Thự Cổ - Chương 5
Chương 5: Chiếc chìa khóa bị lãng quên
Sau khi rời khỏi tầng hầm đầy u ám và những manh mối rợn người, Bao Thanh Thiên, Triển Chiêu, và Công Tôn Sách quay trở lại phòng làm việc của Trương Minh. Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn, mọi thứ trong căn phòng này dường như đều mang một cảm giác u ám, như thể mỗi góc khuất đều ẩn chứa một bí mật nào đó.
Bao Thanh Thiên: “Công Tôn, Triển Chiêu, chúng ta đã phát hiện ra bức tranh và những tài liệu đáng ngờ. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều điều chưa sáng tỏ. Chúng ta cần tiếp tục điều tra từng chi tiết trong căn biệt thự này.”
Công Tôn Sách gật đầu đồng ý: “Thưa đại nhân, tôi cũng nghĩ rằng có điều gì đó vẫn chưa được giải đáp. Ông Trương Minh rõ ràng đã bị ám ảnh bởi những bí mật mà ông tìm thấy, nhưng chúng ta vẫn chưa biết hết sự thật đằng sau.”
Triển Chiêu lặng lẽ quan sát căn phòng, mắt anh dừng lại ở một chiếc tủ nhỏ được đặt trong góc phòng. Chiếc tủ cũ kỹ, nhưng có vẻ vẫn được sử dụng thường xuyên. Anh bước tới, mở ngăn kéo của tủ và phát hiện ra một vật nhỏ bọc trong khăn lụa.
Triển Chiêu: “Đại nhân, ở đây có một thứ có thể quan trọng.”
Anh cẩn thận mở lớp khăn lụa ra, để lộ một chiếc chìa khóa bằng đồng đã cũ nhưng vẫn còn sáng bóng. Chiếc chìa khóa có vẻ đã được chế tác từ rất lâu, với những hoa văn cổ xưa, nhưng không ai biết nó thuộc về cánh cửa nào trong biệt thự này.
Bao Thanh Thiên cầm chiếc chìa khóa lên, quan sát kỹ lưỡng từng chi tiết trên đó: “Chiếc chìa khóa này chắc chắn là một manh mối quan trọng. Nó có thể dẫn chúng ta đến một căn phòng hoặc một kho báu bí mật mà Trương Minh đã cất giữ.”
Công Tôn Sách: “Thưa đại nhân, nếu căn phòng đó thật sự tồn tại, rất có thể nó chứa đựng những bí mật cuối cùng mà Trương Minh đã phát hiện ra. Những bí mật có thể là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông.”
Bao Thanh Thiên nhìn quanh căn phòng, cố gắng liên kết mọi manh mối. Ông chợt nhớ đến bức tranh cũ ở tầng hầm và những lời nguyền đầy ám ảnh được viết trong tài liệu. Có lẽ tất cả đều liên quan đến nhau.
Bao Thanh Thiên: “Chúng ta cần tìm hiểu xem chiếc chìa khóa này mở được cánh cửa nào trong căn biệt thự này. Có thể nó sẽ dẫn chúng ta đến những sự thật còn ẩn giấu.”
Họ bắt đầu rà soát từng căn phòng trong biệt thự, thử chiếc chìa khóa vào mọi ổ khóa mà họ tìm thấy. Tuy nhiên, mọi cánh cửa đều hoặc đã mở sẵn, hoặc không vừa với chiếc chìa khóa cổ xưa này.
Khi họ đến gần cuối hành lang tầng trên, Triển Chiêu phát hiện một cánh cửa nhỏ nằm khuất sau một tấm rèm cũ. Cánh cửa này nhỏ hơn so với những cánh cửa khác trong biệt thự, và có vẻ như đã bị lãng quên từ lâu.
Triển Chiêu: “Đại nhân, có lẽ đây là nơi chúng ta cần tìm.”
Bao Thanh Thiên bước tới, cẩn thận tra chiếc chìa khóa vào ổ khóa cũ kỹ. Chiếc chìa khóa vừa khít, và khi ông xoay nó, một âm thanh cọt kẹt vang lên, như thể ổ khóa đã không được mở trong hàng thập kỷ. Cánh cửa mở ra, để lộ một cầu thang hẹp dẫn xuống dưới.
Công Tôn Sách: “Lại là một tầng hầm khác sao, thưa đại nhân?”
Bao Thanh Thiên: “Có vẻ như vậy. Chúng ta cần phải cẩn thận. Đây có thể là nơi cất giấu những bí mật mà Trương Minh đã tìm thấy.”
Họ từ từ tiến xuống cầu thang, cảm giác như đang dấn thân vào sâu trong lòng đất, nơi mà bóng tối dày đặc và sự lạnh lẽo bao trùm. Khi đến cuối cầu thang, họ bước vào một căn phòng nhỏ, chỉ vừa đủ để chứa một vài chiếc hòm gỗ và một bức tượng đá cũ kỹ. Trong căn phòng này, ánh sáng từ ngọn đèn dầu chiếu sáng những bức tường đầy vết nứt và mạng nhện.
Bao Thanh Thiên tiến lại gần một trong những chiếc hòm, nhẹ nhàng mở nó ra. Bên trong, ông phát hiện ra những cuộn tài liệu cũ, những vật phẩm trang trí và một quyển sách dày có bìa da đã sờn.
Bao Thanh Thiên: “Đây có lẽ là những tài liệu mà Trương Minh đã tìm thấy. Chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng từng thứ ở đây.”
Ông mở quyển sách ra, và bên trong là những trang giấy viết tay, ghi lại chi tiết về cuộc đời của vị quan chức từng sống trong căn biệt thự này. Quyển sách chứa đựng những câu chuyện về tội ác, tham nhũng, và những nghi lễ bí mật mà vị quan chức đã thực hiện để bảo vệ tài sản của mình. Nhưng điều đáng chú ý hơn cả là phần cuối của quyển sách, nơi mà những dòng chữ bị mờ đi, chỉ còn lại vài từ ngắn ngủi: “Lời nguyền sẽ không bao giờ kết thúc.”
Công Tôn Sách: “Thưa đại nhân, có lẽ Trương Minh đã tìm thấy quyển sách này và nhận ra rằng mình đã vô tình kích hoạt lời nguyền từ quá khứ. Điều đó đã ám ảnh ông và có thể đã dẫn đến cái chết của ông.”
Bao Thanh Thiên: “Nhưng vẫn còn một điều chúng ta chưa biết: ai là kẻ đã lợi dụng nỗi sợ hãi của Trương Minh để giết ông? Có thể chúng ta sẽ tìm thấy manh mối trong những tài liệu này.”
Trong căn phòng nhỏ đầy bụi bặm và bí mật, Bao Thanh Thiên, Công Tôn Sách, và Triển Chiêu tiếp tục tìm kiếm. Mỗi trang giấy, mỗi vật phẩm trong những chiếc hòm có thể mang lại một mảnh ghép cho bức tranh toàn cảnh về cái chết của Trương Minh. Và ở đâu đó trong căn biệt thự này, kẻ thủ ác có thể đang theo dõi từng bước đi của họ, chờ đợi cơ hội để ra tay một lần nữa.
Bí mật bị lãng quên, chiếc chìa khóa bị lãng quên, và căn phòng bí mật – tất cả đều dẫn họ đến gần hơn với sự thật, nhưng cũng đầy rẫy những hiểm nguy đang chờ đợi.