Bí Ẩn Trong Căn Biệt Thự Cổ - Chương 7
Chương 7: Sự thật đằng sau bức màn
Bóng tối dày đặc bao trùm khi Bao Thanh Thiên, Triển Chiêu, và Công Tôn Sách bước xuống cầu thang dẫn vào căn phòng bí mật. Không khí trở nên nặng nề và ẩm ướt, như thể thời gian đã dừng lại tại nơi này từ rất lâu. Cánh cửa sắt phía trên đóng lại với một tiếng kêu nặng nề, làm cho căn phòng càng thêm u ám.
Khi họ xuống tới đáy cầu thang, một căn phòng rộng lớn hiện ra trong ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn dầu mà Triển Chiêu mang theo. Căn phòng này được xây dựng bằng đá, với những bức tường dày và một sàn nhà lát đá cẩm thạch đã bị nứt nẻ theo thời gian. Ở giữa phòng là một chiếc bàn đá lớn, trên đó có một số vật phẩm cổ xưa và một cuộn giấy được cuộn chặt, có vẻ như là một bức thư hoặc di chúc.
Bao Thanh Thiên bước tới gần chiếc bàn, ánh mắt chăm chú quan sát những vật phẩm trên đó. Những món đồ này đều mang dấu vết của thời gian, nhưng chúng vẫn tỏa ra một vẻ uy nghiêm, như thể chúng thuộc về một thế giới khác.
Bao Thanh Thiên: “Những vật phẩm này có thể là chìa khóa để giải đáp mọi bí ẩn trong căn biệt thự này. Hãy cẩn thận kiểm tra từng thứ một.”
Công Tôn Sách cẩn thận mở cuộn giấy ra và bắt đầu đọc nội dung bên trong. Đó là một bức thư, được viết bởi vị quan chức thời xưa, người đã từng sở hữu căn biệt thự này.
Công Tôn Sách (đọc lớn): “Ta biết rằng những tội lỗi của ta sẽ không bao giờ được tha thứ. Ta đã phạm phải những điều không nên phạm, và giờ đây, ta phải trả giá bằng cả linh hồn. Bức thư này là lời thú tội cuối cùng của ta, trước khi ta bị đưa ra pháp trường. Ta để lại toàn bộ tài sản cho kẻ nào tìm thấy thư này, nhưng hãy cẩn thận, vì những thứ mà ta để lại không chỉ có vàng bạc, mà còn cả lời nguyền của những linh hồn bị ta hại chết.”
Triển Chiêu: “Lời nguyền… có vẻ như vị quan chức này đã tự nhận thức được rằng những hành động của mình sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường. Và có thể chính lời nguyền này đã gây ra cái chết của ông Trương Minh.”
Bao Thanh Thiên lặng lẽ quan sát căn phòng, ánh mắt dừng lại trên một bức tranh treo ở phía xa. Bức tranh vẽ cảnh một ngôi làng bị tàn phá, với những người dân khốn khổ quỳ lạy trước một vị quan chức đang đứng trên đài cao, gương mặt ông ta lạnh lùng và tàn nhẫn. Điều đặc biệt là người trong tranh có nét tương đồng đáng kinh ngạc với Trương Minh.
Bao Thanh Thiên: “Có lẽ ông Trương Minh đã tìm thấy bức thư này và bức tranh, và bị ám ảnh bởi sự tương đồng giữa mình và vị quan chức kia. Nhưng vấn đề là, ai đã sử dụng nỗi sợ hãi của ông ta để ra tay giết hại?”
Công Tôn Sách: “Có lẽ có ai đó trong biệt thự này đã biết về bí mật của căn phòng này. Họ đã lợi dụng lời nguyền và nỗi ám ảnh của ông Trương Minh để trừ khử ông ta.”
Triển Chiêu: “Đại nhân, chúng ta cần phải thẩm vấn lại những người trong biệt thự. Chỉ có họ mới có thể biết rõ những gì đã xảy ra.”
Khi họ chuẩn bị rời khỏi căn phòng, Bao Thanh Thiên phát hiện ra một lối đi nhỏ ẩn sau một bức tường đá. Ông ra hiệu cho Triển Chiêu và Công Tôn Sách, cả ba tiến vào lối đi đó. Con đường hẹp và tối tăm, dẫn họ vào sâu trong lòng đất hơn nữa.
Cuối cùng, họ đến một căn phòng nhỏ khác, trong đó có một chiếc rương lớn được khóa chặt. Bao Thanh Thiên cẩn thận dùng chiếc chìa khóa mà họ đã tìm thấy trước đó để mở khóa. Khi cánh cửa rương bật mở, một ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra từ bên trong.
Công Tôn Sách: “Đây có lẽ là kho báu mà vị quan chức kia đã giấu đi. Nhưng nó cũng có thể là nguồn gốc của lời nguyền.”
Bao Thanh Thiên lặng lẽ nhìn vào kho báu bên trong rương: những đồng tiền vàng, đá quý, và những cuộn giấy cũ kỹ. Nhưng có một thứ khác khiến ông chú ý hơn cả. Đó là một chiếc hộp nhỏ bằng gỗ, được chạm khắc tinh xảo với những hoa văn kỳ lạ. Bên trong chiếc hộp là một mảnh giấy nhỏ với một dòng chữ ngắn ngủi: “Người cuối cùng sẽ phải trả giá.”
Bao Thanh Thiên: “Đây là một lời cảnh báo, không chỉ cho vị quan chức, mà còn cho bất kỳ ai dám tìm kiếm kho báu này.”
Triển Chiêu: “Nhưng ai là ‘người cuối cùng’ mà dòng chữ này nhắc đến? Có thể kẻ thủ ác đã lợi dụng nỗi sợ hãi này để thực hiện kế hoạch của mình.”
Bao Thanh Thiên: “Chúng ta cần quay lại biệt thự và đối mặt với những người có liên quan. Kẻ thủ ác đang ở ngay trong số họ, và chúng ta phải tìm ra hắn trước khi có thêm một cái chết nữa.”
Cả ba người rời khỏi căn phòng bí mật, mang theo những bằng chứng mới và sự quyết tâm làm sáng tỏ toàn bộ vụ án. Ngoài trời, mưa đã tạnh, nhưng bầu không khí vẫn nặng nề, như báo hiệu rằng bóng tối vẫn chưa thực sự được xua tan khỏi căn biệt thự cổ kính này.