Bí Ẩn Từ Quá Khứ - Chương 5
Chương 5: Hành Trình Về Nhà
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng ấm áp chiếu sáng ngôi làng nhỏ. Minh và Mai cùng bà Duyên đã chuẩn bị rất nhiều cho buổi lễ tôn vinh các linh hồn của thiên nhiên. Họ cùng nhau vẽ lên những bức tranh về Chim Lửa và khủng long, cùng với các hình ảnh về thiên nhiên hoang dã.
Minh: (hăng hái) “Chúng ta cần làm thật nhiều đèn lồng để thắp sáng trong lễ hội! Hãy để mọi người thấy ánh sáng của tình yêu thương mà chúng ta dành cho những loài đã mất.”
Mai: “Đúng! Mỗi chiếc đèn lồng sẽ là một dấu hiệu cho những linh hồn ấy biết rằng họ không bao giờ bị quên lãng.”
Khi buổi lễ bắt đầu, toàn bộ làng tụ tập quanh một khoảng sân lớn. Mọi người cùng nhau thắp đèn lồng, tạo nên một biển ánh sáng lung linh giữa đêm tối.
Bà Duyên: (giọng truyền cảm) “Hôm nay, chúng ta không chỉ tôn vinh các linh hồn của những loài đã tuyệt chủng mà còn khẳng định rằng chúng ta sẽ sống hòa hợp với thiên nhiên.”
Âm nhạc vang lên, và mọi người bắt đầu nhảy múa. Minh đứng giữa đám đông, cậu cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ giữa tất cả mọi người, như thể họ đang sống trong một câu chuyện cổ tích.
Mai: (nắm tay Minh) “Hãy cùng nhau hát bài ca cổ tích! Đó là cách để chúng ta gọi những linh hồn về!”
Những âm thanh trong trẻo vang lên, hòa quyện cùng nhịp điệu của những bước nhảy, tạo ra một không khí ấm áp và đầy tình cảm. Từng câu chữ của bài hát truyền tải tình yêu và sự kính trọng đối với thiên nhiên.
Khi tiếng nhạc dịu lại, bà Duyên đứng lên, ánh mắt lấp lánh.
Bà Duyên: “Chúng ta hãy dành một phút để tưởng niệm những linh hồn đã mất. Hãy nhắm mắt và lắng nghe âm thanh của thiên nhiên.”
Tất cả mọi người im lặng, nhắm mắt lại và lắng nghe. Một làn gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm của đất và cây cỏ. Minh cảm thấy như những linh hồn đang ở quanh mình, cảm nhận được tình yêu thương từ tất cả mọi người.
Minh: (thì thầm) “Chim Lửa, nếu bà đang nghe thấy chúng con, xin hãy trở về với chúng con.”
Sau khi tưởng niệm, buổi lễ tiếp tục với những câu chuyện về thiên nhiên, về các loài đã tuyệt chủng và những bài học quý giá từ quá khứ.
Khi đêm dần buông xuống, một điều kỳ diệu xảy ra. Một ánh sáng rực rỡ hiện lên trên bầu trời, tạo thành hình dáng của một con chim lớn bay lượn.
Mai: (hét lên) “Nhìn kìa! Là Chim Lửa!”
Tất cả mọi người ngước nhìn, không thể tin vào mắt mình. Chim Lửa bay vòng quanh, tỏa sáng như một ngọn đèn giữa bầu trời đêm. Những ánh đèn lồng trên mặt đất như được kết nối với nó, tạo nên một hình ảnh tuyệt đẹp.
Bà Duyên: (mỉm cười) “Các con đã gọi được nó trở về! Tình yêu thương và lòng kính trọng của các con đã làm cho những linh hồn cảm nhận được điều đó.”
Mọi người bắt đầu vỗ tay và cười đùa, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn trên má. Minh và Mai ôm nhau, lòng tràn đầy niềm vui.
Minh: (nói với Mai) “Chúng ta đã làm được! Chúng ta đã đem lại sự sống cho những câu chuyện cổ tích.”
Buổi lễ kết thúc trong không khí ấm áp và vui vẻ, nhưng một điều quan trọng hơn cả là mọi người trong làng đã cùng nhau hứa sẽ bảo vệ thiên nhiên, gìn giữ những câu chuyện về những loài đã tuyệt chủng và truyền đạt chúng cho thế hệ sau.
Khi ánh sáng của Chim Lửa dần khuất, Minh cảm thấy một niềm tin mới mẻ trong lòng – rằng thiên nhiên sẽ luôn sống mãi trong ký ức của con người, miễn là họ biết trân trọng và gìn giữ nó.