Bí ẩn về người lính mất tích - Chương 1
Chương 1: Đêm Canh Gác
Bầu trời đêm mịt mù bao trùm lấy thành phố như một tấm áo choàng đen huyền bí. Trên những bức tường thành cao ngất, ánh sáng của những ngọn đuốc lập lòe, cố gắng xua tan đi bóng tối dày đặc. Tiếng côn trùng rỉ rả vang lên từ xa, nhưng ở phía cổng thành, mọi thứ im ắng đến lạ thường.
Thịnh, một người lính canh trung thành, đứng vững chắc tại vị trí của mình. Đã nhiều năm anh làm công việc này, nhưng đêm nay, có điều gì đó khác thường. Anh cảm nhận một luồng gió lạnh buốt len lỏi qua lớp áo giáp, mang theo một cảm giác bất an không rõ nguồn gốc.
Thịnh khẽ nhìn quanh, đôi mắt sắc bén dõi theo từng bóng tối di chuyển chầm chậm ngoài bức tường thành. Gió thổi mạnh hơn, khiến tán cây ngoài xa rung lên như đang thì thầm điều gì đó đáng sợ.
“Quái lạ…” – Thịnh thì thầm với chính mình, cố gắng lý giải cảm giác khó chịu trong lòng. Bầu không khí đêm nay khác với những đêm anh từng trải qua.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ xa vang lên. Một người lính khác, tên Quân, tiến lại gần. Anh ta có vẻ uể oải, đôi mắt trĩu nặng vì buồn ngủ.
“Thịnh, cậu có thấy lạnh không? Đêm nay gió lạ thật,” Quân nói, giọng khàn khàn, cố gắng xoa ấm đôi tay.
“Ừ, tôi cũng cảm thấy không ổn. Cậu có thấy gì lạ không?” Thịnh hỏi, mắt vẫn không rời khỏi khu vực phía trước cổng.
Quân lắc đầu: “Không có gì. Mọi thứ yên tĩnh quá mức thôi. Cậu nghĩ có gì đáng lo sao?”
Thịnh im lặng một lúc, rồi khẽ đáp: “Tôi không chắc. Chỉ là cảm giác thôi. Nhưng khi trực gác lâu như thế này, tôi học được một điều: nếu cảm giác của cậu nói với cậu rằng có điều gì đó sai lầm, thì tốt nhất là cậu nên chú ý.”
Quân nhún vai, mỉm cười: “Có lẽ chỉ là cậu căng thẳng quá thôi. Đêm nào cũng giống nhau cả.”
Thịnh không trả lời, nhưng sự im lặng của anh nói lên nhiều điều. Quân cuối cùng cũng lặng lẽ rời đi, để lại Thịnh một mình với nỗi lo lắng vô hình trong đêm.
Gần nửa đêm, những ngọn đuốc dần yếu đi, và bóng tối lan tràn khắp nơi. Thịnh bắt đầu tuần tra quanh khu vực cổng, đôi mắt không ngừng dò xét mọi góc khuất. Anh chợt dừng lại khi nghe thấy một tiếng động rất khẽ, như tiếng bước chân nhẹ nhàng phía sau mình.
“Có ai ở đó không?” – Thịnh gọi to, tay đặt sẵn trên chuôi kiếm.
Không có tiếng trả lời, nhưng sự tĩnh lặng bất thường càng làm cho anh thêm cảnh giác. Anh tiến lại gần một góc khuất dưới bức tường, nơi ánh đuốc không chiếu tới. Trong một khoảnh khắc, bóng tối như nuốt chửng lấy anh.
Đột ngột, một cơn gió lạnh buốt thổi mạnh qua người Thịnh. Cảm giác như có điều gì đó nguy hiểm đang xảy ra. Anh giật mình quay lại, nhưng trước khi kịp rút kiếm ra, một bàn tay từ bóng tối bất ngờ vươn tới, nhanh như chớp.
Bàn tay đó lạnh buốt, mạnh mẽ và không thể cưỡng lại. Thịnh vùng vẫy, nhưng không thể thoát khỏi lực kéo mạnh mẽ đó. Mọi thứ xung quanh anh như bị hút vào một khoảng không đen tối, và trong chớp mắt, mọi cảm giác, mọi âm thanh đều tan biến.
Khi bình minh lên, lính gác thay ca đến cổng thành như mọi ngày. Nhưng họ nhanh chóng nhận ra điều bất thường. Thịnh, người lính canh đêm qua, không có mặt tại vị trí của mình. Một vài người tìm thấy bộ giáp của anh rơi vãi bên cổng, nhưng không có dấu hiệu nào khác về sự hiện diện của anh.
“Thịnh đâu rồi?” – Một lính gác hỏi với giọng lo lắng.
“Không biết. Đêm qua tôi vẫn thấy anh ta tuần tra ở đây,” một người khác đáp lại.
Cả đội nhanh chóng tỏa ra tìm kiếm khắp nơi, nhưng không ai thấy dấu vết gì của Thịnh. Sự mất tích đột ngột này khiến tất cả đều kinh hãi. Chỉ trong một đêm, một người lính trung thành biến mất như chưa từng tồn tại.
Tại doanh trại, tin tức về sự mất tích của Thịnh nhanh chóng lan đến tai Tướng quân Long. Ông, người chịu trách nhiệm bảo vệ hoàng thành, không thể không lo lắng khi nghe tin này.
“Lập tức điều tra. Ta không tin một người lính canh trung thành như Thịnh lại có thể biến mất mà không để lại dấu vết,” Long ra lệnh với giọng đầy quyền uy.
“Thưa tướng quân, chúng tôi đã tìm kiếm khắp nơi nhưng chỉ thấy bộ giáp của anh ấy,” một lính gác báo cáo.
Long trầm ngâm, đôi mắt sáng lên sự nghi ngờ. Sự biến mất bí ẩn này không thể chỉ là một sự cố tình cờ. Ông biết rằng trong bóng tối, luôn có những thế lực ngầm hoạt động mà không ai hay biết.
“Có điều gì đó không ổn ở đây. Triệu tập tất cả lính canh đêm qua, ta cần nghe lời khai của từng người,” Long ra lệnh.
Màn đêm đã qua, nhưng sự bất an vẫn bao trùm lấy thành. Một bí ẩn đen tối đang dần hé lộ, và Tướng quân Long hiểu rằng sự mất tích của Thịnh chỉ là khởi đầu cho những sự kiện đáng sợ sắp tới.