Bí Mật Của Con Đường Cổ - Chương 4
Chương 4: Lời nguyền bị lãng quên
Đêm đó, ngọn đèn dầu trong căn phòng của thám tử vẫn sáng, bóng tối bao trùm bên ngoài ngôi đền chỉ càng làm cho bầu không khí trở nên lạnh lẽo hơn. Thám tử ngồi bên bàn, trước mặt là cuốn nhật ký cũ kỹ mà ông tìm thấy trong ngôi đền bỏ hoang. Những trang giấy đã ố vàng, mép giấy nham nhở như đã từng bị ai đó xé rách trong một cơn tức giận hoặc hoảng loạn. Mặc dù nét chữ đã phai mờ theo thời gian, thám tử vẫn có thể đọc được những dòng chữ viết tay đầy căng thẳng.
“Ngày… tháng… năm…” Thám tử nhẩm theo từng dòng chữ trong cuốn nhật ký.
“Ta đã thấy họ đến… Họ đeo mặt nạ, nói rằng ta phải trả giá cho những gì gia tộc ta đã làm. Họ không nói rõ, nhưng ta biết những lời nguyền họ nhắc đến là gì. Con đường cổ ấy… nơi đó, nơi tất cả bắt đầu và cũng là nơi mọi thứ kết thúc. Linh hồn của người đã chết sẽ không bao giờ siêu thoát, họ sẽ đeo bám chúng ta cho đến khi sự thật được phơi bày…”
Thám tử ngừng đọc, ngẫm nghĩ về những gì vừa đọc được. Rõ ràng là gia tộc này đã liên quan đến một bi kịch khủng khiếp trên con đường cổ. Những người đã chết oan uổng, linh hồn họ không thể yên nghỉ và trở thành một phần của lời nguyền bao trùm ngôi làng.
“Lời nguyền…” thám tử lẩm bẩm. “Nếu đúng như vậy, thì con đường cổ này không chỉ đơn giản là nơi xảy ra những cái chết bí ẩn, mà còn là một nơi chứa đựng tội lỗi và sự phản bội.”
Ông tiếp tục lật qua các trang nhật ký, tìm kiếm những manh mối khác. Những đoạn văn tiếp theo mô tả sự hoảng loạn của người viết khi chứng kiến những sự kiện kỳ lạ xảy ra trong gia tộc. Có một đoạn nói về việc các thành viên trong gia tộc liên tục gặp phải tai nạn, bệnh tật, và những cái chết đột ngột mà không ai có thể giải thích được.
“Họ nói rằng ta là nguyên nhân của mọi chuyện, nhưng ta chỉ là một người thừa kế vô tội. Ta không biết gì về những tội lỗi mà cha ông đã gây ra. Tại sao ta phải chịu đựng sự trừng phạt này? Tại sao những linh hồn ấy không buông tha cho ta?”
Thám tử nhận ra rằng cuốn nhật ký này chính là chìa khóa để hiểu về lời nguyền. Tác giả của cuốn nhật ký, một thành viên cuối cùng còn sót lại của gia tộc, đã bị ám ảnh bởi những linh hồn oan khuất và những sự kiện bí ẩn xảy ra trên con đường cổ. Tuy nhiên, có một điều mà thám tử vẫn chưa hiểu rõ: tội lỗi thực sự mà gia tộc này đã phạm phải là gì?
Sáng hôm sau, thám tử gặp lại Trần Lâm tại sân chính của ngôi đền. Gương mặt ông ta lộ rõ vẻ mệt mỏi, như thể đêm qua cũng không yên ổn với ông ta. Trần Lâm nhìn thấy cuốn nhật ký trên tay thám tử, ánh mắt ông ta chợt lóe lên sự lo lắng.
“Ngài đã đọc cuốn nhật ký rồi chứ?” Trần Lâm hỏi, giọng có chút ngập ngừng.
“Đúng vậy,” thám tử đáp, mắt ông nhìn thẳng vào Trần Lâm như để dò xét. “Nhưng có nhiều điều trong đó vẫn chưa rõ ràng. Tôi cần biết thêm về lịch sử của ngôi làng và gia tộc đã từng sống ở đây. Có lẽ ông biết điều gì đó mà tôi chưa tìm thấy.”
Trần Lâm hít một hơi sâu, rồi nói bằng giọng trầm: “Ngài đúng, có một câu chuyện mà không nhiều người trong làng biết đến, nhưng tôi sẽ kể cho ngài nghe. Cách đây nhiều thế kỷ, gia tộc ấy từng là người đứng đầu trong làng, họ nắm trong tay quyền lực và giàu có. Nhưng rồi, một vụ án mạng xảy ra trên con đường cổ, liên quan đến một thương nhân và gia tộc đó. Thương nhân ấy bị sát hại một cách tàn nhẫn, và mọi người đồn rằng gia tộc đã ra lệnh giết người để cướp tài sản.”
Thám tử nghe Trần Lâm kể lại câu chuyện, càng hiểu rõ hơn về bối cảnh của những sự kiện kỳ lạ mà ông đang điều tra. “Vậy vụ án đó chưa bao giờ được giải quyết?” ông hỏi.
“Đúng, chính vì không ai dám đối mặt với sự thật nên lời nguyền đã bám theo gia tộc đó và cả ngôi làng này. Từ khi vụ án xảy ra, không một ai trên con đường ấy được yên ổn.” Trần Lâm ngừng lại, ánh mắt lộ vẻ buồn bã. “Linh hồn của người bị giết oan vẫn còn quanh quẩn ở đây, đòi hỏi sự công bằng.”
Thám tử trầm ngâm trong giây lát rồi nói: “Vậy thì chúng ta phải tìm ra sự thật và đưa mọi chuyện ra ánh sáng. Chỉ có như vậy, lời nguyền mới có thể được hóa giải.”
Trần Lâm gật đầu, nhưng vẫn lộ rõ sự lo lắng. “Ngài phải hết sức cẩn thận, vì bất cứ ai từng cố gắng tìm hiểu sự thật đều gặp phải những cái chết kỳ lạ hoặc biến mất một cách bí ẩn. Ngôi làng này đã bị nguyền rủa quá lâu rồi, và không phải ai cũng muốn bí mật này bị phơi bày.”
Thám tử hiểu rằng ông đang đối mặt với một kẻ thù vô hình và vô cùng nguy hiểm. Ông quyết định sẽ quay lại con đường cổ, lần này với những manh mối mới từ cuốn nhật ký và câu chuyện của Trần Lâm. Ông cần tìm kiếm thêm bằng chứng và những dấu vết liên quan đến vụ án mạng ngày xưa.
Cả hai cùng quay lại con đường cổ, nơi mà bầu không khí càng trở nên nặng nề và u ám hơn dưới ánh nắng ban ngày. Thám tử đi dọc theo con đường, ánh mắt ông chăm chú quan sát từng viên đá, từng cây cỏ, hy vọng tìm ra điều gì đó mà trước đây ông chưa nhận ra.
Đột nhiên, ông dừng lại trước một tảng đá lớn nằm cạnh con đường. Trên bề mặt tảng đá có những ký tự lạ khắc sâu, giống như một mật mã bí ẩn. Thám tử cảm nhận được sự liên kết giữa tảng đá này và những gì ông đã đọc trong cuốn nhật ký.
“Đây có thể là một phần của lời nguyền mà gia tộc đã chịu đựng,” ông nói với Trần Lâm. “Tôi sẽ phải giải mã những ký tự này để tìm ra cách hóa giải lời nguyền.”
Trần Lâm nhìn tảng đá với vẻ kinh ngạc, như thể ông ta chưa bao giờ để ý đến nó trước đây. “Ngài thực sự nghĩ rằng có thể hóa giải được lời nguyền?” ông ta hỏi, giọng đầy hy vọng nhưng cũng không kém phần nghi ngại.
Thám tử không trả lời trực tiếp, thay vào đó ông cúi xuống tảng đá, bắt đầu ghi chép và vẽ lại những ký tự khắc trên đó. “Chúng ta sẽ sớm biết,” ông nói, đôi mắt tràn đầy quyết tâm. “Chỉ cần tiếp tục điều tra, tôi tin rằng sự thật sẽ sớm được phơi bày.”
Với những manh mối mới trong tay, thám tử biết rằng mình đã tiến thêm một bước gần hơn đến việc giải mã bí ẩn của con đường cổ. Nhưng ông cũng nhận thức rõ ràng rằng, nguy hiểm đang rình rập trong từng bóng tối, và rằng mỗi bước đi của ông có thể đưa ông đến gần hơn với một sự thật đáng sợ.
Trong lòng thám tử, một cảm giác hồi hộp pha lẫn lo âu dâng lên. Ông biết rằng cuộc hành trình này không chỉ là việc tìm ra sự thật, mà còn là cuộc đấu tranh giữa sự sống và cái chết, giữa ánh sáng và bóng tối.
Và con đường cổ, với những bí mật của nó, sẽ là nơi quyết định tất cả.