Bí Mật Của Kim Tự Tháp - Chương 4
Chương 4: Sự can thiệp của Chính phủ
Những ngày tiếp theo trôi qua trong sự bận rộn và căng thẳng. Nhóm nghiên cứu của Tiến sĩ Alex Turner liên tục khai quật và nghiên cứu hệ thống hang động và đường hầm dưới lòng đất Kim Tự Tháp Giza. Các phát hiện mới không ngừng xuất hiện, mỗi phát hiện đều mang đến những câu hỏi và lời giải đáp mới.
Tuy nhiên, sự yên bình nhanh chóng bị phá vỡ khi một đoàn xe quân sự dừng lại trước khu vực khai quật. Những người lính trang bị vũ khí đầy đủ bước xuống, theo sau là một người đàn ông mặc vest lịch lãm, đó là Đại tá James Carter, đại diện của Chính phủ Hoa Kỳ.
“Tiến sĩ Turner, tôi là Đại tá Carter. Chính phủ của chúng tôi đã nhận được báo cáo về những phát hiện của ông. Chúng tôi đến đây để đảm bảo rằng tất cả thông tin và phát hiện sẽ được bảo vệ và xử lý đúng cách,” Đại tá Carter nói, giọng ông đầy uy quyền.
Alex nhìn vào mắt Đại tá Carter, cảm nhận được sự nghiêm túc và quyết liệt trong từng lời nói. “Chào Đại tá Carter. Chúng tôi chỉ mới bắt đầu khai quật và nghiên cứu. Những gì chúng tôi tìm thấy có thể là bằng chứng quan trọng về sự hiện diện của người ngoài hành tinh.”
“Đó chính là lý do chúng tôi ở đây. Những thông tin này cực kỳ nhạy cảm và có thể ảnh hưởng đến an ninh quốc gia. Chính phủ của chúng tôi và Chính phủ Ai Cập đã đồng ý rằng mọi thông tin phải được bảo mật tuyệt đối,” Đại tá Carter trả lời.
Nhóm nghiên cứu bị buộc phải tạm dừng công việc khi quân đội và các quan chức chính phủ thiết lập một vùng cách ly xung quanh khu vực khai quật. Alex và các đồng nghiệp cảm thấy lo lắng và bất an.
“Chúng ta phải làm gì bây giờ, Tiến sĩ Turner? Chúng ta không thể để công trình của mình bị gián đoạn như thế này,” Sarah nói, giọng cô đầy lo lắng.
Alex thở dài, suy nghĩ. “Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân thủ. Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ cuộc. Chúng ta cần phải tìm cách tiếp tục nghiên cứu mà không vi phạm các quy định.”
Đêm đó, khi mọi người đã đi ngủ, Alex lặng lẽ rời khỏi lều và tiến về phía lối vào hệ thống hang động. Ông biết rằng nếu không hành động ngay bây giờ, những phát hiện quý giá có thể sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Sarah, Mark, và một vài thành viên khác trong nhóm đã chờ sẵn.
“Chúng ta phải làm nhanh và cẩn thận. Không ai được biết về việc này,” Alex nói nhỏ.
Nhóm nghiên cứu tiến sâu vào hệ thống hang động, ánh đèn pin soi rọi từng góc tối. Họ dừng lại trước một căn phòng lớn, nơi chứa đựng nhiều tài liệu và thiết bị lạ. Sarah và Mark bắt đầu sao chép và ghi chép lại mọi thứ.
“Nhìn kìa, những ký hiệu này giống với những gì chúng ta thấy ở khối cầu. Có lẽ chúng ta đang đứng trước một trung tâm chỉ huy của người ngoài hành tinh,” Mark nói, mắt anh sáng lên.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu tất cả những gì có thể. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta,” Alex đáp, tiếp tục công việc của mình.
Khi bình minh ló dạng, nhóm nghiên cứu lặng lẽ quay về lều, mang theo những bản sao và tài liệu quý giá. Họ biết rằng mình đã mạo hiểm, nhưng cũng hiểu rằng sự thật cần phải được bảo vệ và chia sẻ.
Sáng hôm sau, Đại tá Carter triệu tập một cuộc họp khẩn cấp. “Chúng tôi đã quyết định rằng toàn bộ khu vực này sẽ được đóng cửa và tất cả các tài liệu sẽ được chuyển đến một cơ sở an ninh cao cấp để nghiên cứu. Tiến sĩ Turner, ông và nhóm của mình sẽ phải rời khỏi đây ngay lập tức.”
Alex cố gắng kiềm chế sự giận dữ. “Đại tá Carter, chúng tôi đã làm việc không ngừng nghỉ để tìm ra những bí mật này. Chúng tôi có quyền được biết và nghiên cứu về những gì mình đã phát hiện.”
“An ninh quốc gia là ưu tiên hàng đầu. Ông sẽ nhận được báo cáo chi tiết về những phát hiện sau khi chúng tôi hoàn thành nghiên cứu,” Đại tá Carter trả lời cứng rắn.
Nhóm nghiên cứu của Alex buộc phải rời khỏi khu vực khai quật, mang theo sự thất vọng và bất mãn. Nhưng trong lòng họ, vẫn còn một tia hy vọng nhỏ bé rằng những gì họ đã làm sẽ không bị lãng quên.