Bí Mật Của Ngôi Đền Cổ - Chương 10
Chương 10: Kết thúc và khởi đầu mới
Sau khi rời khỏi ngôi đền cổ, Trần Minh và Lan bước ra ánh sáng, để lại phía sau những bí ẩn, tội ác và những linh hồn đã được giải thoát. Cả hai bước trên con đường mòn dẫn về làng, lòng nhẹ nhõm và thanh thản hơn bao giờ hết. Nhưng họ cũng hiểu rằng, mặc dù cuộc điều tra này đã kết thúc, nhưng cuộc sống của họ sẽ không bao giờ như cũ nữa.
Một tuần sau, triều đình tổ chức một buổi lễ công khai để công nhận công lao của Trần Minh và Lan trong việc phơi bày tội ác và mang lại công lý cho những người đã khuất. Buổi lễ được tổ chức trang trọng tại đại điện, với sự tham dự của nhiều quan chức cấp cao và người dân từ khắp nơi trong kinh đô.
Hoàng đế đứng lên phát biểu, lời nói của ông vang vọng trong không gian tĩnh lặng của đại điện: “Hôm nay, chúng ta tôn vinh những người đã không quản nguy hiểm để đưa sự thật ra ánh sáng. Thám tử Trần Minh và Lan, các ngươi đã chứng tỏ lòng trung thành và sự dũng cảm, mang lại công lý cho những linh hồn oan khuất và cho cả đất nước này.”
Trần Minh và Lan đứng trước hoàng đế, cúi đầu kính cẩn. Trần Minh lên tiếng, giọng anh bình tĩnh nhưng đầy cảm xúc: “Thưa bệ hạ, chúng tôi chỉ làm những gì đúng đắn. Sự thật cần được phơi bày, và công lý cần được thực thi. Đó là nhiệm vụ và trách nhiệm của chúng tôi.”
Hoàng đế mỉm cười, bước tới gần Trần Minh và Lan. “Ngươi đã làm rất tốt, Trần Minh. Ngươi là một thám tử xuất sắc, và đất nước này cần những người như ngươi để giữ gìn công lý và sự thật.”
Ông quay sang Lan, ánh mắt đầy sự tôn trọng. “Và ngươi, Lan, ngươi đã chứng minh rằng sự dũng cảm không chỉ thuộc về nam giới. Ngươi đã đứng lên đấu tranh cho sự thật và công lý, và ta rất tự hào về ngươi.”
Sau buổi lễ, Trần Minh và Lan được mời vào cung để bàn bạc về tương lai của họ. Hoàng đế ngỏ lời muốn Trần Minh tiếp tục phục vụ triều đình với vai trò là một thám tử đặc biệt, người sẽ điều tra những vụ án phức tạp và nguy hiểm nhất. Lan cũng được đề nghị một vị trí trong cung, nơi cô có thể sử dụng kiến thức và kỹ năng của mình để hỗ trợ trong các cuộc điều tra.
Trần Minh trầm ngâm một lúc, rồi anh gật đầu. “Thần rất vinh dự được tiếp tục phục vụ triều đình. Nhưng thần cũng muốn đề nghị một điều kiện.”
Hoàng đế nhìn anh với ánh mắt tò mò. “Điều kiện gì, Trần Minh?”
“Thần muốn được quyền tự do lựa chọn những vụ án mà thần sẽ điều tra,” Trần Minh nói. “Thần tin rằng công lý không chỉ nằm ở những vụ án lớn trong triều đình, mà còn ở những người dân thường, những người không có tiếng nói. Thần muốn bảo vệ họ và mang lại công lý cho tất cả mọi người.”
Hoàng đế lặng đi một lúc, rồi ông mỉm cười hài lòng. “Ngươi là một người chính trực, Trần Minh. Ta chấp nhận điều kiện của ngươi. Ngươi sẽ có quyền tự do lựa chọn những vụ án mà ngươi muốn điều tra. Ta tin rằng ngươi sẽ mang lại công lý cho mọi người, dù họ ở bất kỳ tầng lớp nào.”
Lan cũng nhận được sự chấp thuận từ hoàng đế, và cô quyết định ở lại kinh đô để hỗ trợ Trần Minh trong những cuộc điều tra tiếp theo. Cả hai đều hiểu rằng đây là một khởi đầu mới, nơi họ sẽ tiếp tục hành trình tìm kiếm sự thật và công lý, dù con đường phía trước còn nhiều chông gai.
Vài ngày sau, Trần Minh và Lan quay trở lại ngôi làng nhỏ, nơi cuộc hành trình của họ bắt đầu. Khi bước qua cổng làng, họ cảm nhận được sự yên bình và thanh thản của nơi đây, như thể mọi nỗi đau và uất hận đã tan biến.
Họ ghé thăm ngôi đền cổ, giờ đây không còn bị bao phủ bởi bầu không khí u ám như trước. Ngôi đền trở nên yên bình và thanh thản, như thể những linh hồn đã tìm thấy sự bình yên cuối cùng. Trần Minh và Lan đứng trước bàn thờ, nơi mà họ đã từng đối mặt với những linh hồn oan khuất, cảm nhận một sự nhẹ nhõm trong tâm hồn.
“Ngôi đền này đã được giải thoát,” Lan nói, giọng cô tràn đầy xúc động. “Những linh hồn đã siêu thoát, và giờ đây ngôi đền đã trở thành một nơi của sự thanh thản.”
Trần Minh gật đầu, ánh mắt anh dịu dàng. “Phải, nhưng chúng ta không thể quên những gì đã xảy ra ở đây. Đây sẽ là lời nhắc nhở cho chúng ta về sự tàn ác của con người và sức mạnh của sự thật và công lý.”
Cả hai rời khỏi ngôi đền, nhưng họ biết rằng cuộc hành trình của họ vẫn chưa kết thúc. Họ sẽ tiếp tục tìm kiếm và phơi bày những sự thật còn ẩn giấu, mang lại công lý cho tất cả mọi người, dù họ là ai hay ở đâu. Và với mỗi bước chân trên con đường mới, họ sẽ luôn nhớ đến những linh hồn đã được giải thoát, những người đã giúp họ tìm thấy ý nghĩa thực sự của sự công lý và lòng dũng cảm.
Ngày hôm đó, khi mặt trời dần khuất bóng sau dãy núi xa xôi, Trần Minh và Lan cùng nhau bước tiếp, bắt đầu một hành trình mới, với niềm tin rằng công lý sẽ luôn chiến thắng, và sự thật sẽ mãi mãi được bảo vệ.