Bí Mật Của Ngôi Đền Cổ - Chương 2
Chương 2: Hành trình xuyên không
Trần Minh rời khỏi ngôi đền cổ vào chiều hôm đó, đầu óc tràn ngập những suy nghĩ về câu chuyện ông lão trông đền đã kể. Vụ án mạng kinh hoàng trong ngôi đền cổ có thể là chìa khóa để giải mã mọi bí ẩn. Nhưng để tìm ra sự thật, anh biết mình phải làm điều gì đó chưa từng làm trước đây: quay ngược thời gian, trở về thời nhà Hồ để chứng kiến những gì đã xảy ra.
Trở về nhà, Trần Minh mở cuốn sách cổ mà anh đã từng dùng để nghiên cứu về các nghi lễ thời cổ đại, trong đó có một phần nói về cách thực hiện các nghi lễ xuyên không gian và thời gian. Dù biết điều này cực kỳ nguy hiểm, anh không còn lựa chọn nào khác nếu muốn khám phá sự thật.
Đêm đó, trong căn phòng tối chỉ có ánh sáng từ những ngọn nến bập bùng, Trần Minh bắt đầu chuẩn bị cho nghi lễ. Anh vẽ những ký tự cổ trên sàn nhà, đặt những vật phẩm cần thiết theo chỉ dẫn trong cuốn sách. Trên bàn, lá thư bí ẩn mà anh nhận được vẫn nằm đó, như một lời nhắc nhở về mục tiêu của mình.
Trần Minh quỳ xuống giữa vòng tròn ký tự, hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu đọc những câu chú bằng tiếng cổ. Giọng anh vang lên đều đặn, kết hợp với tiếng gió rít qua cửa sổ tạo nên một không gian huyền bí và đầy căng thẳng.
Khi câu chú cuối cùng được thốt ra, một cơn gió mạnh ập vào căn phòng, thổi tắt những ngọn nến. Trong bóng tối, Trần Minh cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ kéo anh vào không gian vô hình. Cảm giác xoay vòng, như thể anh đang bị cuốn vào một cơn lốc xoáy vô tận.
Khi mở mắt ra, Trần Minh thấy mình đang đứng giữa một khu rừng rậm rạp. Cảnh vật xung quanh hoàn toàn khác biệt, mọi thứ đều mang một nét cổ kính và hoang sơ mà anh chỉ có thể thấy trong sách vở. Trần Minh biết mình đã thành công, anh đã xuyên không trở về thời nhà Hồ.
Anh bắt đầu tiến sâu vào khu rừng, nơi mà theo cuốn sách, ngôi đền cổ vẫn còn nguyên vẹn vào thời kỳ này. Không khí nơi đây ngập tràn mùi hương của cây cối và đất ẩm, nhưng phía xa, một luồng hương nhang thoang thoảng bay đến. Đó là dấu hiệu đầu tiên anh biết mình đang đi đúng hướng.
Không lâu sau, Trần Minh nhìn thấy ngôi đền hiện ra trước mắt. Ngôi đền trong thời kỳ này vẫn còn nguyên vẹn, mái ngói đỏ tươi, tường gỗ chắc chắn và được chạm khắc tinh xảo. Bên ngoài đền, có vài người dân đang đứng chờ, họ mang theo hương và lễ vật để cúng bái. Không khí nơi đây hoàn toàn khác biệt so với ngôi đền hoang tàn mà anh đã nhìn thấy trong hiện tại.
Trần Minh lặng lẽ tiến lại gần, cố gắng hòa mình vào đám đông để không bị chú ý. Khi tới gần, anh nghe thấy những lời xì xào từ những người xung quanh:
“Nghe nói đêm nay sẽ có lễ cúng lớn để xoa dịu thần linh…”
“Phải rồi, gần đây nhiều điều không hay xảy ra…”
Những câu nói ngắt quãng khiến Trần Minh càng thêm tò mò. Anh biết rằng mình cần phải vào trong ngôi đền để tìm hiểu sâu hơn. Nhưng trước khi anh kịp hành động, một người đàn ông trung niên trong bộ áo dài trang nghiêm bước ra từ cổng đền. Ông ta nhìn quanh đám đông, rồi chậm rãi nói với giọng trầm ấm:
“Đêm nay, chúng ta sẽ tổ chức lễ cầu an. Thần linh trong ngôi đền này rất linh thiêng, chúng ta không thể để thần linh nổi giận. Hãy cầu nguyện với tất cả lòng thành của mình.”
Trần Minh nhận ra rằng đây là cơ hội tốt để anh tiếp cận ngôi đền mà không bị nghi ngờ. Anh quyết định tham gia vào lễ cầu an, giả vờ là một người dân bình thường. Khi mọi người bắt đầu tiến vào đền, Trần Minh lặng lẽ theo sau, đôi mắt liên tục quan sát từng chi tiết.
Bên trong ngôi đền, ánh sáng từ những ngọn đèn lồng đỏ rực chiếu sáng những bức tượng thần, tạo nên một không khí vừa linh thiêng vừa u ám. Mọi người quỳ xuống trước bàn thờ, bắt đầu cầu nguyện. Trần Minh cũng làm theo, nhưng anh không cầu nguyện mà tập trung lắng nghe những tiếng động và những lời thì thầm xung quanh.
Trong lúc đó, một người phụ nữ trẻ với vẻ mặt lo lắng tiến lại gần Trần Minh. Cô ta cúi thấp đầu, nói nhỏ:
“Ngài không phải người ở đây, đúng không?”
Trần Minh hơi giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “Sao cô lại nghĩ vậy?” anh hỏi lại, vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh.
“Vì tôi chưa bao giờ thấy ngài trước đây. Nhưng tôi cảm nhận được, ngài đến đây vì một lý do khác. Ngài đến để tìm hiểu về những gì đang diễn ra trong ngôi đền này, đúng không?”
Trần Minh nhìn thẳng vào mắt cô gái, đôi mắt anh ánh lên sự nghiêm túc. “Cô nói đúng. Tôi đến đây để tìm hiểu sự thật. Cô có thể giúp tôi không?”
Cô gái nhìn xung quanh, như sợ ai đó sẽ nghe thấy, rồi nói nhanh: “Gặp tôi sau khi lễ cúng kết thúc. Tôi có những điều cần nói với ngài.”
Nói xong, cô gái nhanh chóng rời đi, để lại Trần Minh với hàng loạt câu hỏi trong đầu. Anh cảm thấy rằng sự xuất hiện của cô gái này không phải là ngẫu nhiên. Cô ta biết điều gì đó, và anh cần phải biết. Trần Minh quyết định sẽ tìm cô sau buổi lễ, để khám phá thêm về bí mật đang bao trùm ngôi đền cổ này.