Bí mật của tu viện - Chương 1
Chương 1: Chuyến Xuyên Không
Tiểu Bảo, một luật sư trẻ đầy nhiệt huyết, đứng giữa hiện trường vụ án với nét mặt căng thẳng. Ánh đèn nhấp nháy từ đèn pin chiếu rọi vào những mảnh vụn vụn vỡ của một chiếc xe hơi, nơi một người đàn ông đã chết trong một tai nạn bí ẩn. Tiếng cảnh sát và nhân viên điều tra vang lên xung quanh, nhưng tâm trí anh lại hoàn toàn rối bời.
“Tiểu Bảo, anh có thấy gì không?” Một đồng nghiệp hỏi.
“Chưa rõ lắm, nhưng có điều gì đó không đúng ở đây,” Tiểu Bảo trả lời, trong lòng cảm thấy một sự thôi thúc phải tìm ra sự thật. Anh cúi xuống xem xét các vết thương trên thi thể. Một cơn gió lạnh bất ngờ thổi qua, làm anh rùng mình. Đột nhiên, bầu trời trở nên tối sầm, và mây đen ùn ùn kéo đến.
“Chạy đi! Cơn bão đến!” Ai đó hét lên.
Tiểu Bảo chưa kịp phản ứng thì cơn bão ập tới, làm mọi thứ xung quanh anh quay cuồng. Giữa cơn cuồng phong, một ánh sáng chói lòa xuất hiện trước mắt anh. Anh cảm thấy như bị cuốn vào một dòng xoáy, cơ thể mất dần kiểm soát.
Khi ánh sáng tắt đi, Tiểu Bảo mở mắt ra và thấy mình đang nằm trên mặt đất. Anh đứng dậy, nhận ra mình đã ở giữa một khu rừng dày đặc. Những cây cổ thụ lớn vươn cao, ánh sáng mặt trời lờ mờ chiếu qua tán lá. Anh nhìn quanh, cảm thấy lạ lẫm và hoang mang.
“Đây là đâu?” Tiểu Bảo tự nhủ, lòng đầy lo lắng. Anh bước đi, cố gắng định hướng nhưng chỉ thấy những con đường nhỏ hẹp dẫn vào rừng.
Một lúc sau, anh bắt gặp một ngôi chùa cổ kính, mái ngói cong vút, khói hương nghi ngút bay lên. Tiểu Bảo không thể tin vào mắt mình; mọi thứ xung quanh giống như trong một bộ phim cổ trang. “Mình đã xuyên không sao?” Anh tự hỏi.
Khi Tiểu Bảo tiến vào tu viện, anh thấy những tu sĩ đang tụng kinh, gương mặt họ hiền hòa nhưng lại mang một nỗi buồn sâu thẳm. Một tu sĩ lớn tuổi, với bộ áo nâu sồng và đôi mắt sáng, bước tới.
“Ngươi là ai? Sao lại đến đây?” ông hỏi, giọng nghiêm khắc.
“Tiểu Bảo, tôi… tôi không biết mình làm thế nào mà đến đây. Tôi là một luật sư từ thời hiện đại,” Tiểu Bảo đáp, cố gắng bình tĩnh.
Tu sĩ khẽ nhướng mày, “Luật sư? Thời đại này không có khái niệm đó. Ngươi có thể nói cho ta nghe về việc ngươi tìm kiếm gì không?”
“Có một vụ án mạng xảy ra trong tu viện này, phải không? Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn,” Tiểu Bảo nói.
Tu sĩ nhìn Tiểu Bảo một cách nghiêm túc. “Đúng, có một vụ án. Một người đã chết và chúng ta đang tìm kiếm sự thật. Nhưng chuyện này không đơn giản. Ngươi có thể giúp chúng ta không?”
Tiểu Bảo cảm thấy một sự thôi thúc. “Tôi có thể. Tôi có kiến thức về điều tra, có thể giúp các ngài.”
“Rất tốt. Nhưng hãy cẩn thận. Kẻ thù của chúng ta có thể đang ở ngay xung quanh,” tu sĩ cảnh báo.
Cả hai cùng nhau đi vào bên trong tu viện. Bên trong, không khí tràn ngập mùi hương của trầm và âm thanh của những bài tụng kinh. Tiểu Bảo quan sát kỹ lưỡng, cảm nhận được sự trang nghiêm nhưng cũng đầy căng thẳng.
“Người đã chết là ai?” Tiểu Bảo hỏi.
“Là một tu sĩ nổi tiếng, Thích Nguyên. Ông ấy đang chuẩn bị công khai một sự thật về những thực hành tôn giáo bất chính,” tu sĩ trả lời.
Tiểu Bảo khẽ nhíu mày. “Vậy lý do nào khiến ông ấy bị giết?”
“Có nhiều kẻ muốn che giấu sự thật. Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm,” tu sĩ nói.
“Chúng ta có thể bắt đầu từ đâu?” Tiểu Bảo hỏi, lòng đầy quyết tâm.
“Chúng ta cần kiểm tra khu vực xung quanh nơi xảy ra cái chết. Có thể có manh mối gì đó,” tu sĩ đáp.
Hai người bắt đầu cuộc hành trình điều tra, lần theo những dấu vết của vụ án. Trên đường đi, Tiểu Bảo cảm thấy mình đang dần hòa nhập vào thế giới mới mẻ này, và từng bước, anh bắt đầu khám phá những bí mật đen tối của tu viện. Nhưng anh cũng biết rằng, trong hành trình này, anh sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách nguy hiểm.
“Chúng ta phải nhanh lên. Thời gian không chờ đợi ai,” Tiểu Bảo nói, trong lòng sôi sục một cảm giác phiêu lưu.
“Đúng vậy. Càng nhanh càng tốt. Sự thật sẽ sớm được phơi bày,” tu sĩ đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.
Và như thế, hai người tiến vào cuộc điều tra, mở ra một hành trình đầy bí ẩn và bất ngờ trong thời đại Đường, nơi mà sự thật và dối trá, ánh sáng và bóng tối, đang chờ được khám phá.