Bí mật khám phá thuốc trường sinh - Chương 2
Chương 2: Cuộc Hành Trình Bắt Đầu
Sau khi giải mã được phần tài liệu sơ khai về công thức thuốc trường sinh, Lâm và Thắng biết rằng họ đã bước vào một cuộc hành trình không dễ dàng. Dù có chút lo lắng, nhưng khao khát của Lâm vẫn mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh biết rằng nếu họ thành công, điều này có thể thay đổi cả nhân loại. Tuy nhiên, một câu hỏi lớn vẫn còn bỏ ngỏ: làm thế nào để tạo ra loại thuốc này?
“Chúng ta cần thêm thông tin,” Lâm nói khi cả hai ngồi trong căn phòng thí nghiệm nhỏ của anh. “Những gì chúng ta giải mã được chỉ là phần nổi của tảng băng. Phần còn lại của công thức vẫn bị mã hóa. Nhưng nếu mình có thể tìm cách lấy thêm dữ liệu từ tương lai, mọi thứ sẽ rõ ràng hơn.”
Thắng cau mày: “Tao không chắc liệu mình có thể làm được điều đó mà không gây ra sự thay đổi nào trong thời gian. Máy thời gian này có thể cho chúng ta xem tương lai, nhưng tao không nghĩ rằng nó sẽ cho phép mình can thiệp vào thực tại của tương lai.”
Lâm mỉm cười tự tin. “Không nhất thiết phải can thiệp. Chỉ cần chúng ta quan sát đủ, chắc chắn sẽ có cách.”
Thắng lắc đầu: “Tao chỉ sợ một điều, Lâm. Chúng ta đang dấn thân vào một cuộc phiêu lưu mà chưa ai từng thử. Tương lai mà chúng ta nhìn thấy có thể không phải là một tương lai tốt đẹp như mình nghĩ. Thuốc trường sinh không chỉ giúp con người sống mãi, mà nó còn có thể khiến xã hội phân hóa và kiểm soát lẫn nhau.”
Lâm đứng dậy, bước đến gần cỗ máy thời gian và nhìn chăm chú vào nó. “Mình đã biết điều đó, Thắng. Nhưng chúng ta không thể dừng lại chỉ vì sợ hãi. Đây là cơ hội duy nhất trong đời.”
Sau một vài ngày tìm hiểu thêm về thiết kế của cỗ máy, Lâm quyết định thử một phương pháp mới. Thay vì chỉ nhìn vào tương lai, anh sẽ tìm cách tiếp cận và thu thập thông tin từ những người ở tương lai. Anh tin rằng nếu có thể “liên lạc” với họ, họ có thể giúp anh hoàn thiện công thức thuốc trường sinh.
Thắng không mấy hứng thú với kế hoạch táo bạo này, nhưng anh vẫn đồng ý hỗ trợ. “Mình cần tìm ra cách để gửi thông điệp qua thời gian mà không gây ảnh hưởng lớn đến tương lai,” Thắng giải thích, ngón tay lướt qua bảng điều khiển của máy. “Có thể tạo một tín hiệu đặc biệt, như một dạng tin nhắn ẩn mà chỉ người ở tương lai mới hiểu được.”
Lâm gật đầu, tập trung vào công việc của mình. Anh và Thắng cùng nhau làm việc không ngừng nghỉ. Đêm dài trôi qua, trong căn phòng nhỏ ngột ngạt chỉ có ánh đèn từ máy tính và cỗ máy thời gian phát sáng. Lâm cảm thấy hưng phấn vì càng làm việc, anh càng nhận ra sự tiến bộ trong kế hoạch của mình.
Một buổi tối, khi hai người đã hoàn thiện cơ chế gửi thông điệp, Lâm quay sang Thắng, giọng run run: “Đã đến lúc.”
Họ bắt đầu kích hoạt cỗ máy thời gian và gửi đi một tín hiệu với nội dung đơn giản: “Chúng tôi là những người đang tìm kiếm công thức thuốc trường sinh. Chúng tôi cần sự giúp đỡ.”
Một khoảng lặng căng thẳng bao trùm, trong khi họ chờ đợi phản hồi. Máy thời gian kêu lên những âm thanh kỳ lạ, màn hình hiện thị những vạch sóng tín hiệu nhấp nháy liên tục.
Bỗng nhiên, một đoạn tin nhắn xuất hiện trên màn hình. Thắng đứng bật dậy, sửng sốt.
“Chúng tôi biết các anh. Các anh không nên tiếp tục. Thuốc trường sinh không phải là thứ dành cho hiện tại.”
Lâm cau mày, đôi mắt anh lóe lên sự quyết tâm: “Đây là lời cảnh báo, nhưng mình không thể dừng lại bây giờ.”
Thắng im lặng nhìn Lâm, rồi thở dài. “Nếu mày đã quyết định… tao sẽ theo mày đến cùng.”
Nhưng mọi thứ không diễn ra suôn sẻ như họ nghĩ. Ngay sau khi gửi đi tin nhắn, căn phòng bỗng rung lắc mạnh mẽ. Các thiết bị kêu réo lên như bị quá tải. Ánh sáng từ cỗ máy thời gian phát ra một tia sáng chói lóa, khiến cả hai phải che mắt.
Khi mọi thứ trở lại bình thường, một bóng dáng xuất hiện trước mắt họ. Một người đàn ông mặc trang phục kỳ lạ từ tương lai, gương mặt đầy khắc khổ nhưng cũng không kém phần bí ẩn.
Lâm kinh ngạc hỏi: “Anh là ai?”
Người đàn ông lặng lẽ nhìn hai người trong vài giây, rồi chậm rãi đáp: “Tôi là người đến từ tương lai. Tôi ở đây để ngăn chặn các anh.”
Thắng giật mình: “Ngăn chặn? Tại sao?”
Người đàn ông bước tới, đôi mắt sâu thẳm và giọng nói trầm lạnh lùng. “Các anh không biết được rằng thuốc trường sinh mà các anh tìm kiếm sẽ mang đến sự hủy diệt cho nhân loại. Nó đã phá hủy tương lai mà tôi đến từ. Và nếu các anh tiếp tục tìm kiếm nó, các anh sẽ làm điều tương tự cho thời đại của mình.”
Lâm đứng yên lặng, đầu óc anh quay cuồng với những lời nói của người đàn ông. Nhưng trong lòng anh vẫn bùng cháy một khao khát mãnh liệt. Anh không thể từ bỏ, dù cho tương lai có tăm tối thế nào.
“Chúng tôi có quyền được biết sự thật,” Lâm nói, giọng chắc nịch. “Nếu thuốc trường sinh có thể tồn tại, chúng tôi sẽ khám phá nó. Và chúng tôi sẽ tìm ra cách để không lặp lại sai lầm của các anh.”
Người đàn ông từ tương lai im lặng nhìn Lâm, vẻ mặt không thay đổi. “Các anh sẽ phải đối mặt với hậu quả. Đừng nói rằng tôi đã không cảnh báo.”
Với sự xuất hiện của người đàn ông bí ẩn từ tương lai, Lâm và Thắng biết rằng hành trình của họ giờ đây đã trở nên phức tạp và nguy hiểm hơn bao giờ hết. Nhưng họ cũng biết rằng mình đã quá xa để quay đầu.
Cả hai nhìn nhau, và họ hiểu rằng dù cho con đường phía trước có đầy rẫy thách thức, họ sẽ không ngừng lại. Sự thật và bí mật của thuốc trường sinh vẫn đang chờ được khai phá.