Bí Mật Thị Trấn Ma - Chương 1
Chương 1: Thị Trấn Yên Bình
Thị trấn nhỏ Greenfield nằm yên bình giữa thảo nguyên rộng lớn. Nơi đây, mọi người đều biết nhau, từ ông John chủ trang trại đến cô Lucy bán hoa ở chợ. Thị trấn nổi tiếng với không khí trong lành, cuộc sống thanh bình và tình người ấm áp. Nhưng ẩn sau vẻ ngoài bình yên đó là những bí mật chết chóc mà không ai dám tiết lộ.
Buổi sáng tại Greenfield luôn bắt đầu bằng tiếng chuông nhà thờ ngân vang. Ông John, một người đàn ông trung niên rắn rỏi với đôi bàn tay chai sạn, đã dậy từ lúc bình minh để chăm sóc trang trại của mình. Ông luôn dành chút thời gian ghé qua quầy hoa của cô Lucy trước khi bắt đầu ngày làm việc.
“Chào buổi sáng, cô Lucy,” ông John nở một nụ cười thân thiện. “Hôm nay hoa đẹp quá.”
Lucy, một cô gái trẻ với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh biếc, cười tươi đáp lại. “Chào buổi sáng, ông John. Ông muốn mua hoa gì hôm nay?”
“Cho tôi một bó hoa cúc vàng nhé. Vợ tôi rất thích loại này,” ông John nói, ánh mắt trở nên ấm áp khi nhắc đến vợ.
Lucy nhanh chóng chuẩn bị bó hoa và đưa cho ông John. “Chúc ông một ngày tốt lành, ông John.”
Cầm bó hoa trên tay, ông John rảo bước về trang trại, nơi bà Mary, vợ ông, đang đợi. Bà Mary là một người phụ nữ hiền hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Nhưng hôm nay, bà có vẻ lo lắng hơn thường ngày.
“Anh John, em vừa nghe nói về cái chết của bà Mary,” bà nói, giọng run run.
“Cái gì? Bà Mary nào?” ông John ngạc nhiên hỏi.
“Là bà Mary sống ở cuối phố ấy. Người ta tìm thấy bà ấy chết trong nhà sáng nay,” bà Mary giải thích.
Ông John cau mày, “Thật không thể tin được. Bà Mary luôn khỏe mạnh và vui vẻ mà.”
“Em cũng không biết nữa. Nhưng em nghe nói có những dấu vết kỳ lạ trên cổ bà ấy,” bà Mary nói tiếp, giọng càng lúc càng nhỏ.
Trong khi đó, ở nhà thờ, Cha xứ Thomas đang cầu nguyện cho linh hồn của bà Mary. Cha Thomas là người đã sống ở Greenfield từ lâu, ông biết rõ mọi người trong thị trấn và luôn là người đầu tiên đến khi có chuyện gì xảy ra.
“Cầu Chúa ban phước lành cho linh hồn bà Mary,” Cha Thomas khẽ nói, tay chắp lại trước ngực.
Cảnh sát trưởng Tom, một người đàn ông cao lớn với vẻ ngoài nghiêm nghị, bước vào nhà thờ. “Cha Thomas, chúng ta cần nói chuyện.”
Cha Thomas nhìn lên, gật đầu, rồi cùng Cảnh sát trưởng Tom bước vào phòng riêng của nhà thờ.
“Cha có biết gì về cái chết của bà Mary không?” Tom hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyết tâm.
“Con chỉ biết bà ấy là một người tốt, luôn giúp đỡ người khác. Cái chết của bà ấy thực sự là một mất mát lớn cho thị trấn,” Cha Thomas đáp lại, giọng buồn bã.
“Chúng tôi tìm thấy một căn phòng bí mật dưới tầng hầm nhà bà Mary,” Tom tiết lộ. “Trong đó có rất nhiều tài liệu liên quan đến các vụ án mạng chưa giải quyết.”
Cha Thomas tròn mắt ngạc nhiên, “Lạy Chúa! Vậy bà Mary không chỉ là một cụ bà hiền lành sao?”
“Chúng tôi đang điều tra kỹ hơn về những gì bà ấy biết. Nhưng có vẻ như thị trấn này không hoàn toàn bình yên như chúng ta tưởng,” Tom nói, giọng nghiêm nghị.
Trong khi đó, ở quán cà phê của thị trấn, mọi người đang bàn tán xôn xao về cái chết của bà Mary. Ai cũng có vẻ lo lắng và bối rối, không biết liệu có còn bí mật gì khác đang bị che giấu.
“Cậu có nghe nói gì chưa, Joe?” một người đàn ông hỏi người bạn ngồi cạnh.
“Có chứ. Cái chết của bà Mary thực sự là một cú sốc lớn,” Joe đáp lại, ánh mắt đầy lo âu.
“Nghe nói cảnh sát trưởng Tom đang điều tra vụ này. Hy vọng ông ấy sẽ tìm ra sự thật,” người đàn ông kia nói tiếp.
Trong bầu không khí căng thẳng và đầy lo âu, Greenfield dường như không còn là thị trấn yên bình như trước nữa. Những bí mật chết chóc đang dần lộ diện, và không ai biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.