Biến Cố Tại Trường Lưu Sơn - Chương 3
Chương 3: Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Vào đêm khuya, khi mọi người đang chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc căng thẳng, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía cổng chính. Kẻ thù đã đến và bắt đầu tấn công Trường Lưu Sơn. Ánh sáng đỏ rực từ đám cháy và tiếng hét vang lên khắp nơi.
“Chúng ta bị tấn công! Tất cả vào vị trí!” Hoa Thiên Cốt ra lệnh, giọng đầy khẩn trương.
Lâm Thiên Ân và đội của anh nhanh chóng di chuyển đến cổng chính, nơi quái vật đang đột kích mạnh mẽ. “Đừng để chúng phá vỡ phòng thủ! Chúng ta phải giữ vững cổng này!” Lâm Thiên Ân hét lên, dẫn đầu đội chiến đấu.
Trần Dạ Nguyệt và Lê Minh Hạo bảo vệ các đệ tử bị thương và đảm bảo an toàn cho ngôi đền. “Ngươi hãy đảm bảo không ai bị thương thêm. Chúng ta sẽ giữ vững nơi này,” Trần Dạ Nguyệt nói với Minh Hạo.
Cuộc chiến diễn ra ác liệt, với cả hai bên đều không ngừng nghỉ tấn công và phòng thủ. Hoa Thiên Cốt lao vào trận chiến, đối mặt với những kẻ địch mạnh mẽ nhất. Cô cảm nhận được rằng đây là một cuộc tấn công có tổ chức và có kế hoạch từ trước.
“Chúng ta phải tìm ra kẻ đứng đầu của cuộc tấn công này. Chỉ khi tiêu diệt được hắn, chúng ta mới có thể chấm dứt cuộc tấn công này,” Hoa Thiên Cốt nghĩ thầm.
Trong khi chiến đấu, cô nhận ra một bóng đen mạnh mẽ đứng ở phía xa, chỉ đạo các quái vật. “Kẻ đó chắc chắn là chỉ huy của cuộc tấn công này. Ta phải đối mặt với hắn,” Hoa Thiên Cốt quyết định.
Cô di chuyển nhanh chóng, vượt qua đám quái vật và tiến về phía kẻ chỉ huy. Khi đến gần, cô thấy rõ hơn hình dáng của hắn – một người đàn ông cao lớn, với ánh mắt sắc lạnh và vẻ ngoài đầy quyền lực.
“Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại tấn công Trường Lưu Sơn?” Hoa Thiên Cốt hỏi, giọng đầy kiên quyết.
Người đàn ông cười nhạt. “Ta là Hắc Vũ, kẻ mang đến sự hủy diệt và hắc ám. Trường Lưu Sơn chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của ta.”
“Ngươi sẽ không thành công. Chúng ta sẽ không để ngươi phá hủy ngôi trường này,” Hoa Thiên Cốt đáp, rút kiếm và chuẩn bị chiến đấu.
Hắc Vũ cười lớn. “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể đánh bại ta sao? Ngươi thật ngây thơ.”
Cuộc chiến giữa Hoa Thiên Cốt và Hắc Vũ diễn ra ác liệt. Hắc Vũ sử dụng những phép thuật hắc ám mạnh mẽ để tấn công, nhưng Hoa Thiên Cốt với lòng dũng cảm và kỹ năng của mình đã chống trả quyết liệt. Mỗi đòn tấn công đều mang theo sự quyết tâm bảo vệ Trường Lưu Sơn và các đệ tử.
Trong khi đó, Lâm Thiên Ân và Trần Dạ Nguyệt cũng không ngừng chiến đấu để giữ vững phòng thủ. “Chúng ta phải cầm cự cho đến khi sư phụ đánh bại kẻ chỉ huy. Hãy kiên nhẫn và đừng bỏ cuộc,” Lâm Thiên Ân động viên đồng đội.
Cuộc chiến giữa Hoa Thiên Cốt và Hắc Vũ tiếp tục kéo dài, cả hai bên đều đã mệt mỏi nhưng không ai chịu nhượng bộ. Cuối cùng, Hoa Thiên Cốt nhận thấy một cơ hội khi Hắc Vũ sơ hở và tấn công hắn bằng toàn bộ sức mạnh của mình.
Hắc Vũ gục ngã, bị đánh bại bởi sự dũng cảm và quyết tâm của Hoa Thiên Cốt. “Ngươi… đã đánh bại ta. Nhưng đừng nghĩ rằng cuộc chiến này đã kết thúc,” Hắc Vũ nói, trước khi tan biến vào không khí.
Với sự thất bại của Hắc Vũ, quái vật bắt đầu rút lui và cuộc tấn công dần dần kết thúc. Các đệ tử của Trường Lưu Sơn đã bảo vệ được ngôi trường và đẩy lùi kẻ thù.
“Sư phụ, chúng ta đã làm được! Chúng ta đã chiến thắng!” Trần Dạ Nguyệt reo lên, giọng đầy tự hào.
Hoa Thiên Cốt thở phào, mỉm cười nhìn các đệ tử của mình. “Chúng ta đã bảo vệ được Trường Lưu Sơn. Nhưng hãy nhớ rằng cuộc chiến này chưa kết thúc. Chúng ta phải luôn cảnh giác và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.”
Cuộc sống tại Trường Lưu Sơn trở lại yên bình, nhưng mọi người biết rằng họ phải tiếp tục rèn luyện và chuẩn bị cho những cuộc tấn công tiềm tàng trong tương lai. Với lòng dũng cảm và tình đồng đội, họ tin rằng mình có thể vượt qua mọi khó khăn và bảo vệ ngôi trường yêu quý của mình