Bông hoa giữa sa mạc - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Gian Nan
Ngày qua ngày, hạt giống tiếp tục hành trình của mình, đối mặt với những thử thách của sa mạc khắc nghiệt. Cát nóng bỏng dưới chân, gió lốc cuốn tung, và cái lạnh buốt giá của đêm sa mạc đều khiến hạt giống nhiều lần muốn bỏ cuộc. Nhưng mỗi lần cảm thấy kiệt sức, hạt giống lại tự động viên mình:
“Ta không thể bỏ cuộc. Ta phải tìm nơi để nảy mầm.”
Một buổi chiều nọ, khi cơn gió thổi qua, hạt giống kêu lên: “Gió ơi, hãy giúp tôi. Tôi cần tìm nơi có nước để có thể nảy mầm.”
Gió nghe thấy lời cầu xin của hạt giống, nhẹ nhàng thổi qua và nói: “Hãy kiên trì và theo ta, ta sẽ giúp ngươi.”
Hạt giống cảm thấy niềm hy vọng mới, nó quyết định theo hướng gió chỉ dẫn, dù mệt mỏi và kiệt sức. Gió bắt đầu dẫn đường, thổi nhẹ nhàng, dẫn hạt giống qua những đụn cát khổng lồ và những vùng đất khô cằn. Trên đường đi, hạt giống gặp một con bọ cạp.
“Ngươi định đi đâu giữa sa mạc khắc nghiệt này?” bọ cạp hỏi.
“Ta đang tìm nơi có nước để nảy mầm,” hạt giống đáp.
Bọ cạp nhìn hạt giống với ánh mắt hoài nghi: “Ngươi không thấy rằng sa mạc này không có gì ngoài cát và nắng sao? Ngươi sẽ không thể sống sót.”
Hạt giống kiên quyết trả lời: “Ta sẽ không từ bỏ. Ta tin rằng mình sẽ tìm thấy nơi đó.”
Gió tiếp tục thổi, đưa hạt giống đến một vùng đất ẩm hơn chút ít. Hạt giống nhận thấy có chút ít nước dưới cát, nhưng chưa đủ để nảy mầm. Nó tiếp tục hành trình, theo sự dẫn dắt của gió.
Một ngày nọ, khi hạt giống cảm thấy gần như kiệt sức, gió thổi qua và nói: “Kiên trì thêm chút nữa, ngươi sắp đến nơi rồi.”
Hạt giống quyết tâm tiếp tục, nó cảm nhận được mỗi bước đi đều nặng nề hơn, nhưng trong lòng lại tràn đầy hy vọng. Cuối cùng, sau nhiều ngày trôi dạt, hạt giống cảm nhận được một cảm giác khác lạ. Nó nhận thấy cát ở đây ẩm hơn và không khí mát mẻ hơn chút ít.
“Đây có phải là nơi ta đang tìm kiếm không?” hạt giống tự hỏi.
Cuối cùng, sau nhiều ngày trôi dạt, hạt giống đã tìm thấy một ốc đảo nhỏ giữa sa mạc. Ốc đảo là một vùng đất xanh tươi với cây cỏ và nước suối mát lành. Hạt giống không tin vào mắt mình, nó không ngờ rằng sau bao nhiêu gian khổ, nó đã tìm thấy nơi thích hợp để nảy mầm.
“Ta đã tìm thấy rồi! Đây là nơi ta có thể nảy mầm,” hạt giống reo lên vui mừng.
Ốc đảo nghe thấy tiếng reo của hạt giống, nhẹ nhàng nói: “Chào mừng ngươi, hạt giống kiên cường. Hãy bám rễ vào đất ẩm và đâm chồi.”
Hạt giống nhanh chóng bám rễ vào đất ẩm, cảm nhận từng giọt nước mát lành thấm vào cơ thể. Nó bắt đầu đâm chồi, từng chút một, với niềm tin mạnh mẽ rằng mình sẽ trở thành một bông hoa rực rỡ.
“Hãy kiên trì và không từ bỏ,” ốc đảo nói. “Ngươi sẽ sớm trở thành một bông hoa đẹp.”
Với lời động viên đó, hạt giống tiếp tục hành trình của mình, tin rằng một ngày không xa, nó sẽ nở hoa và tỏa sáng giữa sa mạc khô cằn.