Bóng Ma Của Nhà Vua - Chương 2
Chương 2: Sự xuất hiện của bóng ma
Đêm buông xuống, cung điện nhà Tần chìm trong một bầu không khí đầy ám ảnh. Trương bước chậm rãi qua các dãy hành lang dài, những ngọn đèn lồng mờ ảo soi sáng lối đi. Tiếng bước chân của anh vang lên từng nhịp trong không gian tĩnh mịch, xen lẫn với tiếng gió thổi qua những khe cửa, tạo nên những âm thanh rợn người.
Sau khi rời khỏi đại sảnh, Trương hướng đến căn phòng của nhà vua. Căn phòng này nằm ở vị trí trung tâm của cung điện, một nơi từng tràn đầy quyền lực và sự oai nghiêm. Nhưng giờ đây, nơi này chỉ còn lại sự lạnh lẽo và u ám.
Cửa phòng khép hờ, bên trong là một khoảng không gian rộng lớn nhưng trống trải. Trương chạm vào cánh cửa gỗ, cảm nhận được sự cũ kỹ và hằn sâu những vết thời gian. Anh đẩy cửa bước vào, ánh sáng từ chiếc đèn lồng trên tay anh tỏa ra, tạo thành những bóng hình kỳ dị trên tường.
Trong căn phòng, chiếc giường của nhà vua vẫn còn nguyên vẹn, nhưng không khí như bị đông cứng lại bởi sự hiện diện của cái chết. Trương tiến đến gần giường, mắt quan sát kỹ lưỡng từng chi tiết. Mọi thứ dường như quá hoàn hảo, không có dấu hiệu nào của một cuộc tranh đấu hay vật lộn. Tuy nhiên, cảm giác bất an vẫn đè nặng lên tâm trí anh.
Đột nhiên, một tiếng động nhỏ phát ra từ góc phòng. Trương quay đầu nhìn về hướng đó, chỉ thấy bóng tối bao trùm. “Ai ở đó?” Anh hỏi lớn, nhưng chỉ có sự im lặng đáp lại.
Trương tiến đến gần góc phòng, nhưng khi vừa đến gần, một làn khói trắng bất ngờ xuất hiện, cuốn quanh không trung. Khói mờ dần và hiện ra một bóng hình mờ ảo. Đó là một người đàn ông mặc long bào, khuôn mặt không rõ nét, nhưng đôi mắt sáng rực và đầy ám ảnh.
Bóng ma đó đứng yên, nhìn chằm chằm vào Trương. Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ không trung, nghe như tiếng vọng từ cõi xa xăm:
“Ngươi là ai mà dám bước vào đây? Ngươi có biết rằng nơi này là chỗ của kẻ đã khuất?”
Trương không hề tỏ ra sợ hãi, anh đứng thẳng lưng, ánh mắt kiên định. “Ta là Trương, đến đây để điều tra về cái chết của nhà vua. Nếu ngươi là hồn ma của ngài, hãy cho ta biết ngài muốn gì.”
Bóng ma lướt tới gần Trương, gương mặt càng lúc càng rõ nét. Đôi mắt của nó sâu thẳm như đáy vực, ánh lên sự đau khổ và tức giận. “Cái chết của ta… không phải do tự nhiên. Có kẻ đã phản bội, và ta không thể yên nghỉ. Nhưng… ngươi không thể cứu được vương triều này… Mọi thứ đã được sắp đặt.”
Trương cảm nhận được một sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, nhưng anh không hề nao núng. “Kẻ nào đã phản bội ngài? Ta có thể giúp ngài tìm lại công lý.”
Bóng ma đột nhiên cười một cách điên dại, tiếng cười như vang vọng khắp căn phòng. “Ngươi không hiểu… Không chỉ một kẻ, mà nhiều kẻ. Chúng ẩn mình trong bóng tối, và chúng sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được mục đích. Còn ngươi, Trương, hãy cẩn thận… Chúng sẽ không tha cho ngươi.”
Trước khi Trương kịp hỏi thêm, bóng ma dần tan biến trong không trung, để lại Trương đứng một mình giữa căn phòng lạnh lẽo. Tiếng gió rít qua khung cửa sổ mở hé, mang theo hơi lạnh của đêm tối.
Trương nhắm mắt, cố gắng ghép nối những thông tin vừa nhận được. “Nhiều kẻ phản bội… một âm mưu lớn hơn ta tưởng. Có thể đây không chỉ là một vụ giết người, mà là một cuộc chiến tranh giành quyền lực.” Anh thầm nghĩ.
Trương rời khỏi căn phòng, đầu óc ngổn ngang suy nghĩ. Anh biết rằng cuộc điều tra này sẽ không dễ dàng, và bóng ma của nhà vua chỉ là khởi đầu cho những điều kinh hoàng sắp tới. Những gì anh cần làm lúc này là tìm ra những người hầu thân cận với nhà vua và hỏi họ về những sự kiện dẫn đến cái chết của ngài.
Trong khi Trương rời khỏi cung điện, một đôi mắt bí mật đang quan sát anh từ trong bóng tối. Những kẻ phản bội mà bóng ma đã nói đến, chúng không ngờ rằng một thám tử từ thời đại khác lại có thể gây nguy hiểm cho kế hoạch của chúng. Và chúng sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ bí mật của mình.
Trương bước ra khỏi cánh cửa lớn của cung điện, ánh trăng chiếu rọi lên con đường đá phía trước. Trong đêm đen, anh biết rằng bóng ma của nhà vua đang ám ảnh cung điện này, nhưng điều quan trọng hơn, đó là sự thật đen tối đang bị che giấu bên dưới bề mặt của những lời đồn đại. Và anh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật.