Bóng Ma Của Nhà Vua - Chương 5
Chương 5: Cuộc chạm trán đầu tiên
Sáng hôm sau, Trương thức dậy từ sớm và bắt đầu hành động. Những manh mối mà Tiểu Lục cung cấp đã khiến anh hình dung ra một bức tranh lớn hơn về cái chết của nhà vua, và anh biết rằng không thể lãng phí thời gian.
Trương quyết định trước tiên phải điều tra về thứ “vật nhỏ” mà Tiểu Lục nhìn thấy. Anh bắt đầu cuộc hành trình bằng cách đến gặp Lão Mộc, một thầy thuốc có tiếng trong cung điện, người đã phục vụ nhiều thế hệ vua chúa. Lão Mộc sống trong một căn nhà nhỏ gần khu vườn thượng uyển, bao quanh bởi những cây thuốc và hương liệu.
Khi Trương bước vào nhà của Lão Mộc, ông ta đang cẩn thận pha chế một loại thuốc trong chiếc bình sứ cổ. Lão Mộc là một người đàn ông già với đôi mắt sắc sảo, đôi tay lão luyện và thần thái bình thản. Ông ngẩng đầu nhìn Trương và nở một nụ cười mỉm.
“Ngài Trương, ngài đến đây vì chuyện gì?” Lão Mộc hỏi, giọng điệu trầm ấm và đầy kính trọng.
“Ta cần hỏi ông về một thứ thuốc có thể gây ra cái chết mà không để lại dấu vết rõ ràng,” Trương nói thẳng thừng. “Ông biết điều gì về loại thuốc như vậy không?”
Lão Mộc nhíu mày, rồi đáp lại sau một hồi suy nghĩ, “Có một số loại thảo dược có thể gây ra cái chết mà không để lại dấu hiệu rõ ràng. Tuy nhiên, việc sử dụng chúng để giết người là một điều cấm kỵ, và rất ít người biết cách pha chế chúng. Tại sao ngài lại hỏi về điều này?”
Trương ngồi xuống bên cạnh ông, mắt nhìn thẳng vào Lão Mộc. “Có lý do để tin rằng nhà vua đã bị đầu độc. Ta cần biết liệu có ai trong cung điện có thể tiếp cận loại thuốc này, và liệu có dấu hiệu gì để nhận ra rằng một người đã bị đầu độc.”
Lão Mộc nhìn Trương một lúc lâu, rồi thở dài. “Nếu nhà vua bị đầu độc bằng một loại thuốc như vậy, có thể có những dấu hiệu mà chỉ những người tinh tường mới nhận ra. Nhưng để chắc chắn, ta cần phải xem xét thi thể của ngài.”
Trương lắc đầu. “Thi thể của nhà vua đã được chôn cất theo nghi lễ hoàng gia, không thể đào lên được. Ông có bất kỳ manh mối nào khác không?”
Lão Mộc suy nghĩ một lúc, rồi nói, “Ta biết có một loại thuốc đặc biệt, được làm từ một loại thảo dược hiếm, có khả năng gây ra cái chết mà không để lại dấu vết. Tuy nhiên, loại thuốc này chỉ có thể được pha chế bởi một người rất có kinh nghiệm, và thảo dược này chỉ mọc ở một khu vực đặc biệt trong núi. Ta từng nghe nói rằng có một số quan lại trong triều đình biết về loại thuốc này, nhưng rất ít người dám sử dụng.”
Trương gật đầu, cảm ơn Lão Mộc và rời khỏi nhà ông với một cảm giác nặng nề trong lòng. Nếu những gì Lão Mộc nói là đúng, thì kẻ đứng sau vụ ám sát này chắc chắn phải là một người có kiến thức sâu rộng và quyền lực lớn trong triều đình.
Khi Trương quay trở về cung điện, trời đã bắt đầu tối. Anh quyết định điều tra thêm một số khu vực trong cung điện mà Tiểu Lục đề cập đến, nơi nhóm người bí ẩn đã xuất hiện. Anh đi đến khu vực gần phòng ngủ của nhà vua, nơi các hành lang hẹp và u ám hơn nhiều so với những nơi khác trong cung.
Khi Trương đang quan sát, anh cảm nhận được một sự hiện diện lạ thường. Có tiếng bước chân nhẹ nhàng, như ai đó đang cố gắng tránh gây tiếng động. Trương nấp sau một cột đá, quan sát kỹ lưỡng. Một bóng người mờ mờ hiện ra trong ánh đèn lồng mờ ảo. Bóng người đó không ai khác chính là Lý Phúc, viên quan trẻ tuổi mà Trương đã gặp trước đó.
Lý Phúc đang làm gì ở đây vào giờ này? Trương tự hỏi. Anh quyết định bám theo Lý Phúc, giữ khoảng cách vừa đủ để không bị phát hiện.
Lý Phúc đi vào một căn phòng nhỏ ở cuối hành lang. Trương nhẹ nhàng tiến lại gần, nấp sau cánh cửa hé mở, lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong.
“Ngươi chắc chắn không ai theo dõi chứ?” Một giọng nói khàn đặc vang lên từ bên trong.
“Ta đã kiểm tra rồi, không có ai,” Lý Phúc đáp lại, giọng đầy lo lắng. “Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Nếu bị phát hiện, tất cả sẽ bị lộ.”
Trương nín thở, cố gắng nghe rõ hơn. Người đàn ông thứ hai tiếp tục, “Nhà vua đã chết, nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc. Chúng ta cần loại bỏ những kẻ có thể gây nguy hiểm cho kế hoạch.”
“Nhưng ngươi có chắc là không ai nghi ngờ chúng ta không?” Lý Phúc hỏi, giọng lo lắng.
“Ta đã có cách kiểm soát mọi việc. Ngươi chỉ cần làm đúng phần của mình, và đừng để bị phát hiện. Nhớ, không ai được biết ngươi đã gặp ta.”
Trương cảm thấy một dòng điện chạy qua cơ thể mình. Những gì anh vừa nghe thấy khẳng định rằng Lý Phúc có liên quan đến cái chết của nhà vua, và có thể hắn chỉ là một mắt xích trong một âm mưu lớn hơn. Nhưng người đàn ông bí ẩn mà Lý Phúc đang nói chuyện là ai? Trương biết rằng mình cần phải hành động ngay lập tức để vạch trần sự thật.
Khi Trương chuẩn bị rời khỏi nơi ẩn nấp, cánh cửa bỗng nhiên mở ra và Lý Phúc bước ra ngoài. Trương nhanh chóng lùi lại, cố gắng ẩn mình trong bóng tối. Nhưng Lý Phúc dường như cảm nhận được điều gì đó, hắn quay đầu nhìn quanh, ánh mắt căng thẳng.
“Ngươi nghe thấy gì không?” Lý Phúc hỏi người bên trong, giọng hắn căng thẳng.
Người đàn ông bí ẩn bước ra từ trong phòng, một bóng dáng cao lớn với đôi mắt sắc lạnh. “Chắc không có gì đâu. Nhưng chúng ta phải cẩn thận.”
Trương giữ im lặng, cảm nhận được nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực. Đây là cuộc chạm trán đầu tiên giữa anh và kẻ thù, nhưng anh không thể để bị phát hiện. Lý Phúc và người đàn ông kia đứng nhìn quanh một lúc, rồi quay lưng rời đi, để lại Trương một mình trong hành lang tối.
Trương biết rằng mình đã tiến rất gần đến sự thật, nhưng cũng đồng nghĩa với việc anh đang đối mặt với nguy hiểm lớn hơn. Những kẻ này rất có thể đã giết nhà vua và giờ đây, chúng đang chuẩn bị loại bỏ bất kỳ ai có thể cản đường. Anh phải hành động nhanh, nhưng cũng phải cẩn thận hơn bao giờ hết.
Với sự quyết tâm trong lòng, Trương bước ra khỏi bóng tối và tiến về phía căn phòng mà Lý Phúc vừa rời đi. Anh biết rằng trong cuộc chiến này, chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết. Nhưng với mỗi bước đi, anh càng gần hơn với việc vạch trần âm mưu đen tối đang bao trùm vương triều nhà Tần.