Bóng Ma Của Nhà Vua - Chương 8
Chương 8: Sự thật được phơi bày
Bầu trời đêm nhà Tần tối đen như mực, những cơn gió lạnh thổi qua hành lang của cung điện khiến không khí thêm phần căng thẳng. Trương, Thái tử, và Tướng quân Vương tiến đến nơi ở của Thừa tướng Đổng, nơi mà họ tin rằng hắn đang lên kế hoạch cuối cùng cho cuộc lật đổ.
Cung điện của Thừa tướng Đổng nằm ở phía tây của hoàng cung, một nơi tách biệt và u ám, bao quanh bởi những bức tường cao và những người lính canh nghiêm ngặt. Nhưng Trương biết rằng trong đêm tối này, lòng trung thành của nhiều người đã bị lung lay bởi lời hứa hẹn quyền lực từ Đổng.
“Tất cả đã sẵn sàng,” Tướng quân Vương thì thầm với Trương khi họ đến gần cổng cung điện của Thừa tướng. “Chỉ cần ra lệnh, chúng ta sẽ tấn công.”
Trương gật đầu, nhưng anh biết rằng cuộc chiến này không thể chỉ dựa vào sức mạnh vũ lực. Họ cần phải vạch trần sự thật trước khi máu đổ.
“Khoan đã,” Trương nói, đặt tay lên vai Tướng quân Vương. “Trước khi ra tay, ta muốn đối chất với Thừa tướng Đổng. Nếu chúng ta có thể khiến hắn thú nhận trước toàn triều đình, thì âm mưu của hắn sẽ bị lật tẩy mà không cần phải chiến đấu.”
Thái tử đồng tình, “Ngài Trương nói đúng. Chúng ta cần sự thật để tránh một cuộc chiến tranh đẫm máu. Ta sẽ triệu tập triều đình ngay lập tức. Thừa tướng Đổng sẽ không thể trốn tránh khi phải đối mặt với toàn bộ quan lại.”
Với sự đồng ý của Thái tử, một cuộc họp khẩn được triệu tập tại đại sảnh của cung điện. Tin tức về cuộc họp nhanh chóng lan rộng khắp hoàng cung, và các quan lại tụ tập lại với vẻ mặt đầy lo lắng. Ai cũng biết rằng điều này sẽ quyết định tương lai của vương triều nhà Tần.
Trong khi các quan lại tập trung, Trương và Thái tử đến trực tiếp nơi ở của Thừa tướng Đổng. Khi họ bước vào, Đổng đang ngồi giữa một căn phòng lớn, bình tĩnh đọc sách như thể không có gì xảy ra. Nhưng ánh mắt hắn lóe lên khi thấy Trương và Thái tử cùng xuất hiện.
“Thái tử, ngài đến đây vào giờ này có việc gì?” Đổng hỏi, giọng nói đầy vẻ thản nhiên nhưng không giấu được sự cảnh giác.
Thái tử không mất thời gian vào những lời vòng vo, “Thừa tướng Đổng, ngài phải ra đại sảnh ngay lập tức. Ta đã triệu tập toàn bộ triều đình để nghe lời giải thích của ngài về âm mưu lật đổ vương triều này.”
Đổng cười nhạt, đặt cuốn sách xuống. “Ta không hiểu ngài đang nói gì, Thái tử. Tại sao ta phải giải thích về một âm mưu mà ta không hề biết đến?”
Trương bước tới trước, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. “Ngài Đổng, chúng ta đã tìm thấy bằng chứng về kế hoạch của ngài. Ta đã nghe chính Lý Phúc nói chuyện với ngài về việc giết nhà vua và lật đổ Thái tử. Ngài không thể trốn tránh sự thật.”
Đổng giữ im lặng một lúc, rồi đứng dậy, vẻ mặt lạnh lùng. “Ngài nghĩ rằng chỉ với một vài lời nói, ngài có thể lật đổ ta sao? Ta đã phục vụ vương triều này suốt nhiều năm, ta biết rõ mọi ngóc ngách của hoàng cung này. Ngài nghĩ rằng mình có thể đe dọa ta bằng một vài lời vu khống?”
Thái tử lên tiếng, giọng nói đầy quyết tâm, “Ta không cần phải đe dọa ngài. Toàn bộ triều đình sẽ nghe ngài giải thích. Nếu ngài vô tội, ngài sẽ không có gì phải sợ.”
Đổng nhếch mép, biết rằng hắn không còn lựa chọn nào khác. “Được, ta sẽ đi cùng các ngài. Nhưng ta cảnh báo, những gì các ngài đang làm sẽ dẫn đến sự sụp đổ của vương triều này.”
Khi Thừa tướng Đổng bước vào đại sảnh, không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Các quan lại, tướng lĩnh, và thậm chí cả những người hầu đều im lặng chờ đợi. Tất cả đều biết rằng điều này sẽ quyết định số phận của vương triều nhà Tần.
Trương bước tới trung tâm đại sảnh, cầm bản kế hoạch mà anh tìm thấy. “Thưa các vị, đây là bằng chứng cho thấy Thừa tướng Đổng và Lý Phúc đã âm mưu lật đổ vương triều này. Họ đã giết nhà vua, và giờ đây họ đang chuẩn bị chiếm đoạt quyền lực.”
Các quan lại bắt đầu xôn xao, nhưng Thái tử giơ tay yêu cầu im lặng. “Thừa tướng Đổng, ngài có lời nào để nói không?”
Đổng nhìn quanh đại sảnh, đôi mắt lạnh lùng lướt qua từng người. “Các vị, ngài Trương ở đây nói rằng ta âm mưu lật đổ vương triều, nhưng đó chỉ là những lời vu khống vô căn cứ. Ta không có lý do gì để làm điều đó. Tất cả những gì ta làm là vì sự ổn định của đất nước này.”
Trương không để Đổng kịp xoay chuyển tình thế, anh cầm lên bản kế hoạch và đọc to những dòng chữ ghi trên đó. “Đây là kế hoạch chi tiết mà ngài và Lý Phúc đã lập ra. Ngài có dám phủ nhận chữ viết này không phải của ngài không?”
Đổng im lặng một lúc, rồi cười nhạt. “Các ngài có thể nói gì tùy thích. Nhưng không có bằng chứng rõ ràng, các ngài không thể kết tội ta.”
Ngay lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía cuối đại sảnh. “Nhưng ta có bằng chứng.” Tất cả mọi người quay đầu lại và nhìn thấy Lý Phúc, người đã được dẫn đến với vẻ mặt đầy sợ hãi. “Ta… ta sẽ nói ra tất cả.”
Lý Phúc bị bắt giữ ngay sau cuộc gặp bí mật với Đổng và giờ đây hắn biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác. “Đúng là ta đã hợp tác với Thừa tướng Đổng. Hắn đã thuyết phục ta rằng nếu lật đổ Thái tử, chúng ta sẽ chiếm được quyền lực. Hắn chính là kẻ đã đưa cho ta loại thuốc độc để đầu độc nhà vua.”
Đổng biến sắc, hắn quay phắt sang Lý Phúc với ánh mắt đầy hận thù. “Ngươi là kẻ phản bội!”
Lý Phúc cúi đầu, giọng nói run rẩy, “Ta không muốn chết. Ta đã bị ngài ép buộc phải làm những điều này. Nhưng ta không thể tiếp tục sống trong sợ hãi. Ngài Trương đã hứa sẽ bảo vệ ta nếu ta nói ra sự thật.”
Đại sảnh rơi vào im lặng hoàn toàn. Những lời thú tội của Lý Phúc đã làm rõ mọi chuyện. Thái tử nhìn Đổng, đôi mắt anh ánh lên sự kiên định. “Thừa tướng Đổng, ngài không còn đường thoát. Hãy thú nhận tội lỗi của mình.”
Đổng, biết rằng mình đã bị dồn vào chân tường, nhưng vẫn giữ thái độ kiêu ngạo, “Nếu các ngươi giết ta, các ngươi sẽ không bao giờ có được sự ổn định. Ta đã xây dựng quyền lực của mình trong nhiều năm, và nếu ta sụp đổ, cả triều đình này sẽ sụp đổ theo.”
Thái tử tiến tới gần Đổng, giọng nói đầy uy quyền, “Ngài đã lừa dối mọi người quá lâu. Sự thật đã được phơi bày, và ngài sẽ phải trả giá cho tội ác của mình. Hãy chuẩn bị đối mặt với sự phán xét của triều đình.”
Trước sự chứng kiến của toàn bộ quan lại và các tướng lĩnh, Thừa tướng Đổng bị bắt giữ và đưa ra ngoài. Sự sụp đổ của hắn là một lời cảnh báo cho những kẻ âm mưu lật đổ vương triều nhà Tần.
Khi Đổng bị dẫn đi, Trương thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến đã kết thúc, và sự thật đã chiến thắng. Nhưng anh biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, và nhiệm vụ của anh chưa kết thúc. Thái tử cảm ơn Trương trước toàn triều đình, và cam kết rằng sẽ giữ vững vương triều, bảo vệ đất nước khỏi những âm mưu đen tối.
Trương rời khỏi đại sảnh, lòng nhẹ nhõm hơn. Anh biết rằng mình đã làm đúng, nhưng cũng hiểu rằng sự công lý cần được bảo vệ không ngừng. Bóng đêm của âm mưu đã bị xua tan, và vương triều nhà Tần sẽ tiếp tục đứng vững dưới ánh sáng của sự thật và công lý.