Bóng Tối Của Thị Trường Phái Sinh - Chương 1
Chương 1: Thế Giới Ẩn Giấu
Một buổi sáng sớm, tại trung tâm tài chính của thành phố, Phong ngồi trong văn phòng với ánh mắt đầy tự tin, chăm chú theo dõi những con số nhảy múa trên màn hình máy tính. Anh vừa ký kết một loạt hợp đồng phái sinh đầy rủi ro, nhưng với lòng tham và sự kiêu hãnh, Phong cảm thấy mình đã sẵn sàng cho thử thách lớn này.
Bỗng nhiên, điện thoại của Phong reo lên. Nhìn vào màn hình, anh thấy tên Quân – người bạn và cũng là đồng nghiệp cũ, người đã giới thiệu anh vào thế giới phái sinh.
Phong nhấc máy, giọng đầy hứng khởi: “Chào Quân, cậu gọi đúng lúc quá. Tớ vừa chốt xong hợp đồng phái sinh dầu thô, cậu sẽ không tin được đâu. Đây chắc chắn là cơ hội lớn nhất từ trước đến giờ.”
Quân đáp lại với giọng trầm, có chút lo lắng: “Phong, tớ biết cậu tự tin, nhưng tớ cần nhắc nhở cậu một điều. Thị trường phái sinh không phải là trò chơi đơn giản. Nó có thể mang lại lợi nhuận lớn, nhưng cũng có thể quét sạch tất cả chỉ trong nháy mắt.”
Phong cười lớn, đầy tự tin: “Đừng lo, Quân. Tớ đã nghiên cứu kỹ rồi. Hợp đồng này có tiềm năng cực kỳ lớn, và tớ đã chuẩn bị mọi thứ để đối phó với rủi ro. Đây là thời điểm để làm giàu.”
Quân im lặng một lúc, rồi anh nói: “Tớ hiểu cậu rất giỏi tính toán, nhưng hãy nhớ rằng, trong thế giới phái sinh, không phải lúc nào mọi thứ cũng đi theo kế hoạch. Cậu cần phải có phương án dự phòng, và quan trọng nhất là phải giữ cái đầu lạnh.”
Phong gật đầu, mặc dù biết Quân không thể nhìn thấy. “Tớ biết, Quân. Nhưng cậu cũng biết tớ rồi đấy, tớ không phải người dễ bị hạ gục đâu. Chúng ta đã từng vượt qua bao nhiêu thử thách, đây chỉ là một trong số đó thôi.”
Quân thở dài, nhưng vẫn cố gắng giữ giọng bình tĩnh: “Phong, tớ chỉ muốn cậu cẩn thận. Thị trường phái sinh không giống như những gì chúng ta từng trải qua. Nếu có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy mọi thứ không ổn, cậu phải rút lui ngay lập tức.”
Phong khẽ cười, đáp lại với giọng tự tin: “Tớ hiểu rồi, Quân. Tớ sẽ nhớ lời cậu. Nhưng tớ chắc chắn rằng lần này tớ sẽ thắng lớn. Cảm ơn cậu đã nhắc nhở.”
Cuộc trò chuyện kết thúc, Phong đặt điện thoại xuống và nhìn lại màn hình máy tính. Anh cảm thấy mình đang đứng trước một cơ hội vàng, một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp. Nhưng trong lòng, một chút lo lắng vẫn âm ỉ – lời cảnh báo của Quân vang vọng trong đầu anh.
Phong hít một hơi thật sâu, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực. “Mình sẽ làm được,” anh tự nhủ, mắt dán chặt vào những con số trên màn hình, quyết tâm theo đuổi con đường mà anh đã chọn, dù biết rằng phía trước là một thế giới đầy rủi ro và bóng tối.