Braum - Tấm Khiên Của Freljord - Chương 2
Chương 2: Điềm Báo Cổ Xưa
Sau cơn bão lạnh dữ dội, Freljord dần bình yên trở lại. Tuyết vẫn còn phủ trắng mọi thứ, nhưng bầu trời đã trong xanh hơn, ánh sáng mặt trời phản chiếu lên mặt tuyết tạo thành những tia sáng lấp lánh. Dân làng Haldor, mặc dù kiệt sức và mệt mỏi, bắt đầu dọn dẹp những thiệt hại do cơn bão gây ra. Braum, mặc dù đã làm việc suốt đêm, không ngừng giúp đỡ và động viên mọi người.
Khi mọi việc dần ổn định, Braum nhận được tin từ những thầy tu của Freljord, những người giữ gìn các bí mật cổ xưa và điềm báo. Họ yêu cầu Braum đến đền thờ của họ ngay lập tức. Braum cảm thấy một cảm giác lo lắng khi nghe tin này; những cuộc gọi từ các thầy tu thường không phải là dấu hiệu của sự bình yên.
Khi Braum đến đền thờ, ông được chào đón bởi Elder Eirik, thầy tu trưởng của Freljord. Eirik là một người cao tuổi, tóc bạc trắng và ánh mắt thâm trầm, mang theo sự thông thái của những thế hệ đã qua.
“Chào ngài, Braum,” Eirik nói, giọng ông trầm ấm nhưng có chút lo lắng. “Chúng tôi đã chờ ngài.”
“Chuyện gì xảy ra vậy, Eirik?” Braum hỏi, cảm thấy sự căng thẳng trong giọng nói của mình. “Có phải có điều gì không ổn không?”
Eirik dẫn Braum vào bên trong đền thờ, nơi những cây nến cháy sáng lấp lánh, và đặt một cuốn sách cổ lên bàn đá. “Chúng tôi đã nhận được một điềm báo kỳ lạ từ các linh hồn. Họ cảnh báo về một mối đe dọa cổ xưa sắp thức dậy.”
“Điềm báo?” Braum lặp lại, nhíu mày. “Có nghĩa là gì?”
Eirik mở cuốn sách và chỉ vào một trang viết đầy ký hiệu cổ xưa và hình vẽ. “Đây là hình ảnh của Hơi Thở Băng Giá, một sinh vật cổ xưa mà chúng tôi đã ghi lại từ hàng thế kỷ trước. Nó được phong ấn trong một nơi gọi là Núi Băng. Cơn bão lạnh vừa qua có thể là dấu hiệu của sự thức dậy của nó.”
“Nhưng tại sao lại là bây giờ?” Braum hỏi, nhìn vào hình vẽ trong cuốn sách. Hình ảnh của sinh vật khổng lồ với hơi thở lạnh lẽo khiến anh cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo từ sâu trong lòng.
“Chúng tôi không biết chắc chắn,” Eirik trả lời. “Có thể là cơn bão đã kích hoạt một số cơ chế phong ấn hoặc làm yếu đi sức mạnh của nó.”
“Vậy chúng ta cần làm gì?” Braum hỏi, quyết tâm lấp đầy sự lo lắng trong lòng mình.
Eirik nhìn vào Braum với ánh mắt nghiêm nghị. “Ngài cần phải đến Núi Băng, nơi mà sinh vật đang bị phong ấn. Đó là nơi duy nhất chúng tôi biết có thể ngăn chặn mối đe dọa này trước khi nó hoàn toàn được giải phóng. Ngài sẽ cần một nhóm người để hỗ trợ ngài trong hành trình này.”
Braum gật đầu. “Ta sẽ chuẩn bị ngay lập tức. Chúng ta không có nhiều thời gian.”
Khi Braum rời đền thờ, anh không thể không cảm thấy áp lực từ nhiệm vụ sắp tới. Đến Núi Băng, đối mặt với một sinh vật cổ xưa, là một thử thách vô cùng lớn. Anh cần phải chọn những người đáng tin cậy để đồng hành cùng mình.
Braum quay trở lại làng, nơi mọi người đang tiếp tục công việc dọn dẹp. Anh tập hợp một nhóm gồm những chiến binh dũng cảm, những người đã chiến đấu bên cạnh anh trong quá khứ. Trong số họ có Alden, một chiến binh trẻ tuổi nhưng kiên cường, và Freya, người đã hỗ trợ anh trong cơn bão lạnh.
“Chúng ta có một nhiệm vụ quan trọng,” Braum thông báo với nhóm của mình. “Một sinh vật cổ xưa sắp trỗi dậy từ Núi Băng. Chúng ta cần đến đó và đảm bảo rằng nó không thể gây hại cho Freljord.”
Alden nhìn vào Braum với sự nghiêm túc. “Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ sao?”
“Đúng vậy,” Braum đáp. “Chúng ta cần phải lên đường càng sớm càng tốt.”
Freya, mặc dù lo lắng, cũng đồng ý. “Chúng tôi sẵn sàng. Hãy dẫn đường, Braum.”
Với nhóm đã được tập hợp, Braum bắt đầu chuẩn bị cho cuộc hành trình gian nan sắp tới. Họ thu thập những vật dụng cần thiết và kiểm tra thiết bị của mình. Braum cảm thấy một sự hồi hộp trong lòng, nhưng cũng tự hào về sự dũng cảm và sự sẵn sàng của nhóm.
Khi trời bắt đầu tối, nhóm của Braum bắt đầu lên đường đến Núi Băng. Những đám mây đen vẫn còn lơ lửng trên bầu trời, và không khí có vẻ dày đặc hơn bao giờ hết. Hành trình của họ sẽ không chỉ là một cuộc chiến với sinh vật cổ xưa mà còn là cuộc chiến với chính những thử thách khắc nghiệt của Freljord.