Cải Cách Thế Kỷ Hành Trình Xuyên Không - Chương 1
Chương 1: Khởi Nguyên của Hành Trình
Jonathan Blake, một chuyên gia chính trị và quản lý nổi tiếng sống ở thế kỷ 21, bước vào viện bảo tàng với vẻ tò mò. Ánh sáng từ những chiếc đèn chiếu sáng bầu không khí cổ kính, làm nổi bật những hiện vật lịch sử quý giá. Jonathan, với cặp kính gọng đen và bộ vest tinh tươm, đi qua các gian trưng bày một cách chăm chú, dừng lại trước một chiếc tủ kính chứa đựng nhiều cổ vật kỳ lạ.
“Ôi, không thể tin nổi,” Jonathan thầm thì khi đôi mắt anh dừng lại ở một cổ vật hình tròn lấp lánh, có vẻ như là một chiếc nhẫn bạc với những ký tự lạ. Anh đưa tay chạm vào nó, cảm giác mát lạnh lan tỏa qua đầu ngón tay.
Đột nhiên, một cơn choáng váng dữ dội ập đến, và thế giới xung quanh Jonathan bắt đầu xoay chuyển. Anh cảm thấy như mình đang rơi tự do, thời gian và không gian dường như biến mất. Khi ánh sáng và cảm giác lạ lẫm kết thúc, anh thấy mình đứng trên một con đường đất nhỏ hẹp, giữa những ngôi nhà gỗ đơn sơ và những cánh đồng xanh mướt.
“Làm ơn, đây là đâu?” Jonathan tự hỏi, quay đầu nhìn xung quanh với sự hoang mang. Đoạn đường nhỏ hẹp, những ngôi nhà xập xệ và trang phục của người dân đều gợi cảm giác về một thời kỳ xa xưa.
Một người nông dân trung niên, áo quần rách rưới và đầu đội mũ rơm, đi qua và dừng lại nhìn Jonathan với ánh mắt lạ lùng. “Ông là ai? Tại sao lại ở đây?” người nông dân hỏi với vẻ nghi ngờ.
Jonathan gượng cười, “Tôi… tôi là một người lạc đường. Tôi không biết mình đang ở đâu.”
“Nơi này là huyện Ralston, thuộc vương quốc Estoria,” người nông dân đáp. “Nhưng ông không giống như người thường ở đây. Ông đến từ đâu?”
Jonathan cảm thấy mình bị mắc kẹt giữa hai thế giới. “Tôi… tôi không thể giải thích hết ngay bây giờ. Có thể cho tôi biết về nơi này không?”
Người nông dân nhìn Jonathan với sự tò mò, rồi bắt đầu giải thích về tình trạng tồi tệ của huyện Ralston. “Huyện chúng tôi bị quản lý bởi một lãnh chúa tham lam. Mọi thứ đều đổ nát, thuế cao ngất ngưởng, và dân chúng sống trong nghèo khó. Không có công bằng, không có cơ hội.”
Jonathan cảm thấy một cảm giác bất bình dâng lên trong lòng. Anh đã từng làm việc với các hệ thống chính trị và quản lý, và biết rằng có thể có những cách cải cách để giúp đỡ những người bị áp bức. “Tôi có thể giúp các bạn,” Jonathan nói, với quyết tâm trong giọng nói. “Nhưng tôi cần biết rõ hơn về tình hình thực tế.”
Người nông dân dẫn Jonathan đến một quán trọ nhỏ trong làng, nơi mà anh có thể trò chuyện với các nhân vật địa phương khác. Tại đây, Jonathan gặp gỡ một số người dân địa phương đang kêu ca về tình trạng bất công. Một người phụ nữ trung niên, bà Eliza, tỏ ra đặc biệt lo lắng.
“Ông có biết rằng chúng tôi phải trả thuế gấp đôi so với những năm trước không? Đất đai ngày càng cằn cỗi, và chúng tôi không thể nuôi sống gia đình,” bà Eliza lên tiếng.
Jonathan lắng nghe và ghi chép lại những thông tin quan trọng. “Có vẻ như huyện này đang trong tình trạng rất nghiêm trọng. Nhưng nếu tôi có thể áp dụng những nguyên tắc quản lý và chính trị từ thời hiện đại, có thể chúng ta sẽ tìm ra giải pháp.”
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Jonathan cảm thấy mình đã hiểu rõ hơn về tình hình. Dù không rõ lý do cụ thể về việc anh xuyên không về thời kỳ này, anh quyết định không lãng phí cơ hội này. Anh sẽ sử dụng kiến thức và kinh nghiệm của mình để giúp cải cách huyện Ralston, mang lại sự công bằng và thịnh vượng cho người dân nơi đây.
Với sự quyết tâm mới mẻ, Jonathan bắt đầu lên kế hoạch cho các bước đầu tiên trong cuộc hành trình cải cách của mình. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ đầy thử thách, nhưng niềm tin vào khả năng tạo ra sự thay đổi đã khiến anh không thể chùn bước.