Cải Cách Thế Kỷ Hành Trình Xuyên Không - Chương 2
Chương 2: Khám Phá và Xây Dựng Niềm Tin
Sáng hôm sau, Jonathan bắt đầu cuộc hành trình để tìm hiểu sâu hơn về huyện Ralston. Anh đi bộ qua những con đường đất nhỏ hẹp, chứng kiến cảnh tượng sinh hoạt hàng ngày của người dân. Từng nhóm nông dân làm việc trên cánh đồng, những đứa trẻ chạy chơi với nụ cười lạc quan dù đời sống quanh chúng vẫn đầy khó khăn.
Jonathan dừng lại tại một quán rượu nhỏ, nơi mà người dân tụ tập để trò chuyện và thư giãn. Không khí trong quán ngập tràn tiếng cười đùa và những câu chuyện hàng ngày. Anh ngồi xuống một góc, nhâm nhi một cốc nước lọc, và quan sát những người xung quanh.
Một người đàn ông trung niên với bộ trang phục giản dị bước vào quán và nhận thấy Jonathan ngồi một mình. Anh ta tiến lại gần với vẻ tò mò. “Chào ông, tôi là Thomas. Hôm qua tôi thấy ông nói chuyện với bà Eliza. Ông mới đến đây à?”
Jonathan nở nụ cười. “Chào ông Thomas. Đúng vậy, tôi là Jonathan. Tôi vừa mới đến huyện này và đang cố gắng tìm hiểu về tình hình ở đây. Tôi nghe nói rằng huyện Ralston đang gặp nhiều khó khăn.”
Thomas ngồi xuống và thở dài. “Khó khăn là từ quá nhẹ để miêu tả tình trạng hiện tại. Lãnh chúa không chỉ áp đặt thuế nặng nề mà còn quản lý rất kém. Mọi thứ đều rơi vào hỗn loạn. Chúng tôi không biết phải làm gì để thay đổi.”
Jonathan nhấc cốc nước và nhìn vào mắt Thomas. “Tôi hiểu. Tôi đã từng làm việc với các hệ thống chính trị và quản lý, và tôi tin rằng có những phương pháp có thể cải cách tình hình này. Nhưng trước tiên, tôi cần phải hiểu rõ hệ thống hiện tại.”
Thomas gật đầu. “Nếu ông muốn, tôi có thể dẫn ông đến gặp những người khác trong làng. Họ sẽ có nhiều thông tin hơn về các vấn đề cụ thể mà chúng tôi đang gặp phải.”
Cảm ơn Thomas, Jonathan theo chân anh ta ra khỏi quán rượu và dạo quanh làng. Họ ghé qua những ngôi nhà gỗ, nơi người dân nhiệt tình chia sẻ về những khó khăn của họ. Jonathan lắng nghe cẩn thận, ghi chép lại mọi thông tin.
Khi buổi chiều đến gần, Jonathan cùng Thomas đến dinh thự của lãnh chúa, một tòa nhà khang trang nhưng có vẻ mờ nhạt so với nhu cầu của dân chúng. Họ đứng trước cổng và thấy một lính gác nghiêm nghị.
Thomas tiến lại gần và nói: “Chúng tôi muốn gặp lãnh chúa. Có vài vấn đề quan trọng cần thảo luận.”
Sau một thời gian chờ đợi, Jonathan và Thomas được dẫn vào phòng làm việc của lãnh chúa. Người đàn ông trong bộ quần áo sang trọng ngồi sau bàn làm việc, nhìn họ với sự nghi ngờ.
“Lãnh chúa, đây là ông Jonathan,” Thomas giới thiệu. “Ông ấy mới đến huyện chúng ta và muốn tìm hiểu về tình hình.”
Lãnh chúa, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi với bộ râu xồm xoàm, nhìn Jonathan bằng ánh mắt lạnh lùng. “Chào ông Jonathan. Tôi không thấy có gì cần cải cách. Đã bao nhiêu năm rồi mà tình trạng này vẫn như vậy. Ông nghĩ mình có thể thay đổi được gì?”
Jonathan bình tĩnh đáp lại, “Tôi không dám nói mình có tất cả câu trả lời. Nhưng tôi có kinh nghiệm trong việc cải cách hệ thống quản lý và tôi tin rằng có thể tìm ra cách giải quyết các vấn đề hiện tại. Tôi muốn bắt đầu bằng việc cải thiện cách thu thuế và quản lý tài chính.”
Lãnh chúa cười khẩy. “Tôi nghi ngờ rằng những ý tưởng của ông có thể áp dụng được ở đây. Nhưng nếu ông có thể chứng minh điều đó, tôi sẵn sàng lắng nghe.”
Jonathan cảm thấy bị thử thách nhưng không để lộ sự lo lắng. “Cảm ơn lãnh chúa. Tôi sẽ bắt đầu bằng việc thu thập dữ liệu và phân tích tình hình cụ thể.”
Khi rời khỏi dinh thự của lãnh chúa, Jonathan cảm thấy tâm trạng vừa căng thẳng vừa hào hứng. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng việc lãnh chúa đồng ý lắng nghe là một dấu hiệu tích cực.
Cùng lúc đó, Jonathan quay trở lại quán rượu và chia sẻ với Thomas về kế hoạch của mình. “Tôi dự định thiết lập một hệ thống ghi chép tài chính minh bạch hơn, và cùng với sự hợp tác của người dân, chúng ta có thể đưa ra các giải pháp cụ thể.”
Thomas nở nụ cười đầu tiên trong ngày. “Ông có vẻ như đang làm điều đúng đắn. Chúng tôi sẽ ủng hộ ông.”
Jonathan gật đầu, cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết. “Cảm ơn ông, Thomas. Chúng ta sẽ bắt đầu từ hôm nay. Thay đổi không đến ngay lập tức, nhưng nếu chúng ta cùng nhau làm việc, tôi tin rằng chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt.”
Với niềm tin mới mẻ và sự hỗ trợ từ người dân, Jonathan bắt đầu cuộc hành trình cải cách của mình. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ đầy thử thách, nhưng sự kiên định và quyết tâm của anh sẽ là chìa khóa để tạo ra sự thay đổi lâu dài cho huyện Ralston.