Cải cách thương mại ở Đế chế La Mã - Chương 1
Chương 1: Hành Trình Xuyên Thời Gian
Ánh đèn neon chớp tắt trong cái lạnh của thành phố Tel Aviv, nơi David, một thương nhân Do Thái trẻ tuổi, đang tất bật chuẩn bị cho cuộc họp với các nhà đầu tư. “Nếu mình không tìm ra một cơ hội mới, có thể mọi thứ sẽ sụp đổ,” anh tự nhủ.
Giữa lúc lo lắng, trời bỗng tối sầm lại. Một cơn bão lốc kéo đến, những đám mây đen xì xì cuộn xoáy trên bầu trời. David không kịp chạy vào nơi trú ẩn thì một luồng ánh sáng chói lòa bùng lên, cuốn anh vào một thế giới khác.
Khi tỉnh dậy, David thấy mình nằm trên một con phố lạ lẫm. Mùi hương của các loại gia vị, âm thanh ồn ào của người dân và tiếng bước chân gõ nhịp trên đá cuội khiến anh cảm thấy choáng ngợp. “Đây là đâu?” David thì thào.
“Đây là Rome, thưa ngài,” một giọng nói vang lên bên cạnh. David quay lại, nhìn thấy một người đàn ông mặc bộ trang phục La Mã truyền thống, mắt mở to ngạc nhiên. “Ngài có cần giúp đỡ không?”
David ngỡ ngàng. “Tôi… tôi không biết tôi đã đến đây bằng cách nào.”
Người đàn ông mỉm cười. “Không sao. Chúng ta đều là những người lạ trong thành phố này. Tôi là Gaius, một quan chức ở đây. Ngài có thể theo tôi, tôi sẽ dẫn ngài đến nơi an toàn.”
David quyết định đi theo Gaius. Họ băng qua những con đường đông đúc, trước mặt là những tòa nhà cổ kính và những bức tượng khổng lồ. “Tại sao tôi lại ở đây?” David hỏi. “Tôi là một thương nhân từ một nơi rất xa.”
“Xa như thế nào?” Gaius hỏi, vẻ nghi hoặc.
“Thế kỷ 21,” David trả lời.
Gaius nhướng mày. “Thế kỷ 21? Tôi chưa từng nghe về nó. Nhưng nếu ngài là thương nhân, có lẽ ngài sẽ thấy Rome là nơi đầy tiềm năng.”
“Tiềm năng?” David hỏi, bắt đầu cảm thấy hứng thú. “Tôi đã thấy rất nhiều bất cập trong thương mại ở đây.”
“Ngài thấy gì?” Gaius khăng khăng.
David dừng lại, suy nghĩ một chút. “Thực sự thì, hệ thống thuế rất phức tạp và bất hợp lý. Nó gây cản trở cho các thương nhân như tôi.”
Gaius lắng nghe, vẻ nghiêm túc. “Ngài nói có lý. Nhưng tôi không biết liệu có ai đó ở đây có thể nghe lời khuyên của ngài không.”
“Thực ra, nếu tôi có thể, tôi muốn giúp cải cách thương mại ở đây,” David nói, tràn đầy quyết tâm.
Gaius nhìn David với ánh mắt tò mò. “Ngài muốn làm điều đó? Thật táo bạo!”
David gật đầu. “Nếu tôi có thể giúp thay đổi cách mà mọi thứ hoạt động ở đây, tôi sẽ làm.”
Khi họ tiếp tục đi bộ, David thấy một nhóm thương nhân đang tranh cãi bên một quầy hàng. Họ xô đẩy nhau, lớn tiếng, gây sự chú ý cho mọi người xung quanh.
“Nghe này!” một thương nhân la lên. “Nếu không có sự thay đổi, chúng ta sẽ không thể sống nổi!”
David tiến gần hơn, cảm thấy bầu không khí căng thẳng. “Có chuyện gì xảy ra vậy?” anh hỏi.
Một người đàn ông khác trả lời: “Chúng tôi đang bị đánh thuế quá nặng, và không ai trong chính quyền lắng nghe chúng tôi!”
David chớp mắt, rồi nhìn Gaius. “Đây chính là vấn đề mà tôi muốn giải quyết. Hãy cùng nhau đưa ra một kế hoạch!”
Gaius có vẻ ngạc nhiên nhưng cũng đầy hứng thú. “Ngài muốn gặp những thương nhân này và bàn về kế hoạch cải cách của ngài?”
“Chắc chắn rồi!” David trả lời, nhiệt huyết tràn đầy. “Tôi sẽ trình bày cách mà hệ thống thuế có thể được đơn giản hóa. Chúng ta cần có sự đồng thuận từ những người này.”
Gaius gật đầu, quyết định. “Hãy đến đây, tôi sẽ giới thiệu ngài với họ.”
David đứng giữa đám đông, cảm nhận sự căng thẳng trong không khí. “Chúng ta đều ở đây vì một lý do,” anh bắt đầu, giọng nói mạnh mẽ. “Tôi vừa đến từ một nơi xa lạ, và tôi thấy rằng chúng ta có thể tạo ra một sự thay đổi lớn trong thương mại của Rome.”
Mọi người im lặng lắng nghe. Một thương nhân lớn tuổi lên tiếng: “Ngươi có ý tưởng gì không?”
“Tôi đề xuất một hệ thống thuế đơn giản hơn, minh bạch hơn, nơi mọi người có thể dễ dàng hiểu và tuân thủ,” David giải thích. “Điều này sẽ giúp giảm bớt gánh nặng cho chúng ta và khuyến khích thương mại phát triển.”
Người đàn ông lớn tuổi nhướng mày. “Và tại sao chúng ta nên tin vào ngươi? Ngươi chỉ mới đến đây!”
David không chần chừ. “Bởi vì tôi hiểu rằng chúng ta đều muốn điều tốt nhất cho Rome. Nếu các ngài đồng lòng, chúng ta có thể làm điều này cùng nhau.”
Những tiếng rì rầm bắt đầu vang lên trong đám đông. Một số người gật đầu tán thành, trong khi những người khác vẫn tỏ ra hoài nghi. Gaius đứng bên cạnh, nắm lấy cơ hội. “Tôi sẽ bảo đảm với các ngài rằng đây là một cơ hội không thể bỏ qua.”
David cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sự mong chờ và hy vọng. “Hãy cùng nhau viết nên một chương mới cho thương mại ở Rome!” anh kết thúc.
Trời chiều buông xuống, ánh nắng cuối ngày rọi sáng những gương mặt tràn đầy kỳ vọng. David cảm thấy dũng khí của mình tăng lên. Đây chính là khởi đầu cho cuộc hành trình đầy thử thách phía trước.