Cải cách thương mại ở Đế chế La Mã - Chương 3
Chương 3: Những Ý Tưởng Đột Phá
Sáng hôm sau, ánh nắng rực rỡ chiếu sáng thành phố Rome, mang theo hơi thở mới của hy vọng. David cảm thấy hồi hộp khi anh bước vào quán rượu nơi cuộc họp dự kiến diễn ra. Những thương nhân đã đến đông đủ, không khí tràn đầy sự mong đợi.
David đứng lên, nhìn xung quanh, cảm nhận sự chú ý của mọi người. “Cảm ơn các bạn đã đến đây hôm nay. Tôi biết rằng chúng ta đã có một hành trình dài, nhưng hôm nay, chúng ta sẽ trình bày kế hoạch cải cách thuế mà chúng ta đã làm việc trong những tuần qua.”
Maria, đứng bên cạnh David, gật đầu. “Chúng ta đã phân tích từng khía cạnh của hệ thống hiện tại và đưa ra một giải pháp khả thi để giúp thương nhân giảm bớt gánh nặng.”
David mở bản kế hoạch, ánh mắt anh sáng lên. “Đầu tiên, chúng tôi đề xuất áp dụng mức thuế cố định cho tất cả các mặt hàng. Điều này sẽ giúp các bạn dễ dàng dự đoán chi phí và giảm thiểu những rắc rối không cần thiết.”
Một thương nhân trong đám đông, tên là Marcus, nhíu mày. “Nhưng nếu áp dụng mức thuế cố định, điều đó có thể gây ra những vấn đề mới. Những sản phẩm xa xỉ sẽ bị đánh thuế giống như những hàng hóa thiết yếu. Điều đó có hợp lý không?”
“Đó là một điểm tốt,” David thừa nhận, “vì vậy chúng ta sẽ cần phân loại hàng hóa rõ ràng. Những sản phẩm thiết yếu sẽ có thuế thấp hơn, trong khi hàng xa xỉ sẽ chịu mức thuế cao hơn một chút.”
Gaius tham gia vào cuộc thảo luận. “Chúng ta cần đảm bảo rằng mọi người đều hiểu rõ về hệ thống mới này. Sẽ không có nghĩa lý gì nếu người dân không nắm rõ.”
Một thương nhân khác, Tiberius, nói: “Chúng ta cũng cần một hệ thống giám sát để đảm bảo mọi người tuân thủ đúng quy định. Có quá nhiều trường hợp gian lận thuế xảy ra.”
David gật đầu, ghi chú lại. “Chúng ta có thể đề xuất thành lập một ủy ban độc lập để giám sát và báo cáo về thuế. Điều này sẽ giúp duy trì sự minh bạch và công bằng.”
Các thương nhân bắt đầu bàn tán sôi nổi, một số người gật gù tán thành, trong khi những người khác vẫn tỏ ra hoài nghi. Cuộc tranh luận diễn ra ngày càng quyết liệt.
Maria đứng lên, cố gắng làm dịu không khí. “Mọi người, chúng ta phải nhớ rằng mục tiêu cuối cùng của chúng ta là xây dựng một hệ thống thương mại bền vững hơn cho tất cả. Hãy cùng nhau tìm ra những giải pháp thay vì chỉ chỉ trích.”
David cảm thấy lòng tràn đầy hy vọng. “Đúng vậy. Nếu chúng ta có thể thống nhất ý tưởng này và gửi bản kiến nghị tới chính quyền, họ sẽ không thể phớt lờ. Họ sẽ thấy rằng chúng ta đang nghiêm túc.”
Bản Kiến Nghị
Sau cuộc họp, David cùng nhóm của anh bắt tay vào việc viết bản kiến nghị. Họ dành nhiều giờ thảo luận, chỉnh sửa và hoàn thiện từng câu chữ. Cuối cùng, bản kiến nghị đã sẵn sàng, chứa đầy sự chờ đợi cho một sự thay đổi.
“Chúng ta cần phải thu thập chữ ký từ càng nhiều thương nhân càng tốt,” Gaius nói, “điều này sẽ tạo ra sức mạnh cho yêu cầu của chúng ta.”
Với sự quyết tâm, nhóm của David bắt đầu đi từ quán rượu đến từng cửa hàng, từng quầy hàng trong chợ, gặp gỡ từng thương nhân để xin chữ ký. Mặc dù có nhiều người hoài nghi, nhưng cũng có không ít người nhiệt tình ủng hộ.
David cảm thấy mệt mỏi nhưng không nản lòng. Mỗi chữ ký, mỗi lời động viên đều là động lực để anh tiếp tục. “Chúng ta đang làm điều đúng đắn,” anh nói với Gaius và Maria khi họ ngồi nghỉ chân tại một quán trà.
Những Rào Cản
Tuy nhiên, không phải mọi chuyện đều suôn sẻ. Một buổi chiều, khi đang thu thập chữ ký ở một khu vực đông đúc, David bất ngờ gặp lại một nhóm thương nhân đã từng phản đối anh trước đây. Họ đứng cùng nhau, ánh mắt đầy sự nghi ngờ.
“Ngươi lại đến đây để gây rối sao?” một trong số họ, Severus, nói với giọng mỉa mai. “Chúng ta không cần những ý tưởng của một kẻ ngoại bang.”
David cảm thấy bực bội nhưng cố kiềm chế. “Tôi không phải là kẻ ngoại bang. Tôi chỉ muốn giúp đỡ và tạo ra một hệ thống công bằng hơn cho tất cả chúng ta.”
Severus cười khẩy. “Giúp đỡ? Ngươi có biết rằng điều này có thể làm hại chúng ta không? Những quan chức sẽ không bao giờ chấp nhận một thay đổi lớn như vậy.”
Maria bước lên, đứng bên cạnh David. “Chúng ta có quyền tự quyết định tương lai của mình. Nếu các bạn không muốn tham gia, đó là lựa chọn của các bạn, nhưng đừng cản trở những người khác.”
Nhóm thương nhân đối diện nhìn nhau, bối rối. David nắm lấy cơ hội. “Chúng tôi đang cố gắng xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho tất cả. Nếu các bạn thực sự quan tâm đến sự phát triển của Rome, hãy lắng nghe.”
Sự căng thẳng gia tăng, nhưng cuối cùng, một số người trong nhóm bắt đầu gật đầu. “Được rồi, chúng tôi sẽ xem xét,” Severus nói, mặc dù vẫn mang tâm trạng nghi ngờ.
Một Bước Tiến Mới
Cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, nhóm của David đã thu thập được hơn một trăm chữ ký. Họ tổ chức một buổi họp để cùng nhau ký vào bản kiến nghị, và tiếng nói của họ đã được gửi đến chính quyền.
David đứng giữa đám đông, nhìn những gương mặt tràn đầy hy vọng. “Chúng ta đã làm được điều này cùng nhau,” anh nói. “Chúng ta đã đưa ra tiếng nói của mình, và bây giờ, hãy chờ xem điều gì sẽ xảy ra.”
Mọi người vỗ tay, tiếng hò reo vang lên. David cảm nhận được sức mạnh của sự đoàn kết. Tuy nhiên, trong lòng anh vẫn có một nỗi lo lắng. “Liệu chính quyền có thật sự lắng nghe?” anh tự hỏi.
Dẫu sao, đây chính là bước khởi đầu cho một cuộc hành trình dài phía trước. David biết rằng sẽ có nhiều thử thách, nhưng anh cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết. Họ đã cùng nhau tạo ra một phong trào, và bây giờ, tương lai của thương mại ở Rome đang nằm trong tay của họ.