Cải cách thương mại ở Đế chế La Mã - Chương 4
Chương 4: Khó Khăn và Đối Kháng
Sau khi bản kiến nghị được gửi đến chính quyền, David cùng nhóm thương nhân ngồi lại với nhau tại quán rượu. Không khí phấn khởi ban đầu đã dần nhường chỗ cho sự hồi hộp. “Bây giờ chúng ta chỉ còn chờ đợi,” David nói, cố gắng giữ tinh thần lạc quan.
“Nhưng thời gian không đứng yên,” Maria đáp, nét lo âu hiện rõ trên mặt. “Nếu chính quyền không hành động, chúng ta sẽ lại phải quay về với những rắc rối cũ.”
Gaius, với tư cách là người đứng ra bảo vệ cho kế hoạch, lên tiếng. “Chúng ta cần phải chuẩn bị cho mọi khả năng. Nếu họ từ chối, chúng ta phải có kế hoạch B.”
“Nhưng không thể nào!” Lucius kêu lên. “Chúng ta đã làm việc chăm chỉ để đến được đây. Tại sao họ lại không lắng nghe?”
“Tôi đã sống đủ lâu để biết rằng không có gì là chắc chắn ở Rome,” Gaius nói. “Có thể sẽ có những thế lực ngầm muốn ngăn chặn chúng ta.”
Cảm giác căng thẳng ngày càng gia tăng. David biết rằng họ đang đứng trước một bước ngoặt quan trọng.
Tin tức không vui
Một tuần sau, tin tức đến từ chính quyền đã làm mọi người không khỏi chán nản. David nhận được một bức thư từ Gaius, trong đó ghi rằng bản kiến nghị đã bị từ chối. David cảm thấy như mọi công sức và hy vọng của họ đã bị đổ sông đổ biển.
“Họ đã từ chối!” David thông báo trong buổi họp tiếp theo với các thương nhân. “Họ nói rằng hệ thống thuế hiện tại vẫn hoạt động tốt và không cần thay đổi.”
“Thật không thể tin được!” Tiberius la lên. “Chúng ta đã đưa ra những lý lẽ vững chắc, tại sao họ lại không nghe?”
“Đó là bởi vì họ không muốn thay đổi,” Severus, một trong những người phản đối, cũng phải công nhận. “Hệ thống hiện tại có lợi cho những người có quyền lực.”
David cảm thấy nỗi thất vọng tràn ngập. “Nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc. Nếu họ không chịu lắng nghe, chúng ta phải tìm cách khác.”
Maria nói: “Có thể chúng ta cần đến sự hỗ trợ từ những người dân thường. Hãy tổ chức một cuộc biểu tình để thể hiện sức mạnh của chúng ta.”
“Đó có thể là một ý tưởng tốt,” Lucius đồng tình. “Nếu chúng ta có sự ủng hộ của người dân, họ sẽ không thể phớt lờ chúng ta mãi.”
Chuẩn bị cho cuộc biểu tình
Sau khi quyết định, nhóm của David bắt tay vào việc chuẩn bị cho cuộc biểu tình. Họ lên kế hoạch cho một sự kiện lớn tại quảng trường chính của Rome, nơi mà mọi người có thể tham gia và thể hiện sự ủng hộ cho cải cách thuế.
“Chúng ta sẽ cần một khẩu hiệu mạnh mẽ,” David nói, ngồi xuống cùng với Maria và Lucius để thảo luận. “Nó phải khơi dậy được sự chú ý và cảm hứng.”
Maria gợi ý: “Có thể dùng câu: ‘Thuế công bằng cho một Rome thịnh vượng!'”
David gật đầu. “Hoàn hảo! Chúng ta sẽ in băng rôn và phát tờ rơi để mọi người biết đến sự kiện.”
Trong những ngày tiếp theo, nhóm làm việc không ngừng nghỉ. Họ phát tờ rơi khắp thành phố, truyền bá thông điệp và kêu gọi người dân tham gia. Sự ủng hộ từ những người dân bình thường dần dần tăng lên, và David cảm thấy một làn sóng hy vọng mới đang lan tỏa.
Ngày biểu tình
Cuối cùng, ngày biểu tình đã đến. Quảng trường chính tràn ngập người dân. David đứng trên một bục cao, bên cạnh Gaius và Maria, cảm thấy hồi hộp nhưng cũng phấn khởi.
“Chúng ta phải thể hiện rằng chúng ta không đơn độc!” David nói lớn. “Hệ thống thuế hiện tại đang làm tổn thương không chỉ thương nhân mà còn cả những người dân bình thường!”
Tiếng hò reo vang lên. “Thuế công bằng cho một Rome thịnh vượng!” mọi người đồng thanh hô lớn, và âm thanh vang vọng khắp quảng trường.
Những ánh mắt hiếu kỳ từ những người qua đường dần dần đổ dồn về phía họ. David cảm nhận được sự ủng hộ từ những người xung quanh, và điều đó khiến anh thêm phần tự tin.
Sự phản kháng từ chính quyền
Nhưng không lâu sau đó, một nhóm quan chức đã đến để giải tán cuộc biểu tình. Một người trong số họ, mặc bộ áo choàng trang trọng, bước lên bục và nói với giọng cứng rắn: “Các ngươi không có quyền làm ồn ào và gây rối như vậy. Hãy dừng ngay lập tức!”
David cảm thấy tức giận nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng tôi chỉ đang yêu cầu một cuộc đối thoại! Chúng tôi muốn cải cách để tốt hơn cho mọi người!”
“Đó là điều mà những kẻ như ngươi không hiểu,” người quan chức cắt ngang. “Chúng ta không thể thay đổi chỉ vì một vài tiếng nói. Hệ thống này đã tồn tại hàng trăm năm.”
“Nhưng nó đang gây hại cho người dân!” Maria la lên, không thể chịu đựng được nữa.
Người quan chức lạnh lùng nhìn họ. “Nếu các ngươi không dừng lại ngay, sẽ có hậu quả. Hãy quay về và chấp nhận sự thật.”
Cuộc chiến không ngừng nghỉ
Khi người quan chức rời đi, một sự im lặng nặng nề bao trùm quảng trường. David nhìn vào mắt những người xung quanh, cảm thấy sự lo lắng và thất vọng. “Chúng ta không thể bỏ cuộc,” anh nói với giọng tràn đầy quyết tâm. “Đây mới chỉ là khởi đầu. Nếu chính quyền không lắng nghe, chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu.”
Những ánh mắt của mọi người sáng lên với sự quyết tâm mới. “Chúng ta sẽ không để họ đè bẹp tiếng nói của chúng ta!” Lucius hô to.
David cảm thấy rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu. Anh biết rằng phía trước sẽ là những thử thách lớn hơn, nhưng cùng với sự ủng hộ từ mọi người, anh tin rằng họ có thể tạo ra một sự thay đổi thực sự cho Rome.