Cải cách thương mại trên Địa Trung Hải - Chương 2
Chương 2: Đến Thế Giới Cổ Đại
Ánh sáng mờ dần, và Elián mở mắt ra lần nữa. Bây giờ anh đang đứng giữa một quảng trường lớn, xung quanh là những tòa nhà bằng đá cổ xưa, những bức tượng vĩ đại và đám đông nhộn nhịp. Mùi thức ăn thơm lừng từ các quán hàng ven đường lan tỏa trong không khí. Mọi thứ thật sống động, nhưng sự phấn khích nhanh chóng bị thay thế bằng nỗi lo lắng.
“Elián! Cậu không sao chứ?” Gaius tiến lại, nhìn Elián với ánh mắt lo lắng.
“Chỉ hơi choáng một chút,” Elián đáp, cố gắng lấy lại tinh thần. “Nhưng đây thật tuyệt vời! Tôi không thể tin mình đang ở giữa thành phố La Mã.”
“Đúng vậy, nhưng cậu phải cẩn thận. Đừng để bản thân bị cuốn vào sự phức tạp của cuộc sống nơi đây,” Gaius nhấn mạnh.
Elián gật đầu, quyết tâm không để nỗi sợ hãi làm chùn bước. “Tôi muốn bắt đầu ngay lập tức. Chúng ta cần gặp những thương nhân khác và lên kế hoạch cải cách.”
“Được thôi,” Gaius nói, dẫn đường. “Tôi sẽ giới thiệu cậu với một số người. Nhưng hãy nhớ, ở đây, danh tiếng và quyền lực có thể thay đổi chỉ trong một đêm.”
Họ bước vào một quán rượu đông đúc, nơi mà những tiếng cười và tiếng nói vang lên rộn ràng. Gaius chỉ vào một nhóm thương nhân đang tụ tập.
“Đó là nhóm những thương nhân lớn trong thành phố. Họ rất quyền lực, nhưng cũng rất nghi ngờ với những người mới như cậu.”
Elián hít sâu một hơi. “Tôi sẽ không để điều đó ngăn cản mình.”
Gaius dẫn Elián đến gần nhóm thương nhân. “Thưa các bạn, đây là Elián, một thương nhân từ một vùng đất xa xôi. Anh ấy có một số ý tưởng thú vị về cải cách thương mại.”
Một trong những thương nhân, Lucius, ngẩng đầu lên. “Cải cách? Ở đây? Chúng ta đã làm vậy hàng thế kỷ rồi, cậu nghĩ cậu có thể thay đổi điều gì?”
Elián nhìn Lucius với sự kiên quyết. “Chúng ta cần một cách tiếp cận mới. Hệ thống vận chuyển của chúng ta quá lạc hậu. Chúng ta có thể giảm chi phí và tăng cường bảo mật nếu hợp tác cùng nhau.”
“Cậu có bằng chứng nào không?” Cassius bước vào, vẻ mặt đầy nghi ngờ. “Tôi không thấy lý do gì để tin tưởng vào một thương nhân mới.”
Elián không chần chừ. “Tôi đã nghiên cứu các tuyến đường và phát hiện rằng nếu chúng ta tạo ra các cảng an toàn hơn và giảm các loại thuế vô lý, lợi nhuận sẽ gia tăng.”
“Và cậu nghĩ rằng chỉ cần nói như vậy là đủ sao?” Cassius cười khẩy. “Thương mại không phải là trò chơi cho trẻ con.”
“Không, nó là một cuộc chiến, và tôi đã sẵn sàng,” Elián đáp, quyết tâm trong giọng nói.
Gaius nhìn Elián với sự ngạc nhiên. “Cậu có vẻ mạnh mẽ hơn tôi nghĩ. Nhưng hãy nhớ, Cassius không phải là người dễ đối phó.”
Elián quay lại với Cassius. “Nếu ông không tin, hãy cùng tôi thử nghiệm. Chúng ta có thể hợp tác để tạo ra một tuyến đường mới, và nếu nó thành công, ông có thể chứng minh tôi sai.”
Cassius suy nghĩ một lát, rồi nói: “Được, nhưng tôi sẽ không để cậu gây rối. Nếu cậu thất bại, cậu sẽ mất tất cả.”
Elián gật đầu. “Tôi chấp nhận thách thức.”
Sau cuộc gặp mặt, Elián và Gaius rời khỏi quán rượu. “Cậu thật sự có can đảm,” Gaius nói. “Tuy nhiên, Cassius không dễ chơi. Hắn ta có nhiều đồng minh và ảnh hưởng.”
“Nhưng chúng ta cũng có thể tìm được những người ủng hộ,” Elián khẳng định. “Tôi cần tìm những thương nhân sẵn sàng thay đổi.”
Họ bắt đầu thảo luận về kế hoạch. Elián đưa ra ý tưởng về việc thiết lập một hệ thống liên lạc tốt hơn giữa các cảng. “Chúng ta cần phải biết khi nào có hàng hóa đến, và ai đang vận chuyển chúng.”
“Đúng vậy,” Gaius đồng tình. “Điều này sẽ giúp giảm thiểu rủi ro và tăng cường sự tin tưởng giữa các thương nhân.”
Khi họ tiếp tục đi bộ qua những con phố sầm uất của La Mã, Elián cảm thấy sự hồi hộp gia tăng. Những ý tưởng của anh dần trở thành hiện thực, nhưng anh biết rằng đường đi sẽ không hề dễ dàng.
Họ dừng lại bên một cái cây lớn, nơi có một nhóm thương nhân đang bàn luận. Elián tiến tới và tự giới thiệu, “Tôi là Elián, tôi đến để nói về một kế hoạch cải cách thương mại.”
Nhóm thương nhân nhìn anh với ánh mắt tò mò, nhưng cũng đầy hoài nghi. Một trong số họ, nữ thương nhân tên Livia, đứng lên. “Cải cách là điều cần thiết, nhưng điều gì khiến cậu nghĩ rằng cậu có thể làm được điều đó?”
Elián nhìn thẳng vào mắt Livia. “Tôi đã thấy những cơ hội bị bỏ lỡ. Chúng ta cần phải hợp tác và không sợ thay đổi. Nếu chúng ta không đổi mới, chúng ta sẽ bị bỏ lại phía sau.”
“Thật sự mạnh mẽ,” Livia nhận xét, gật đầu. “Tôi sẵn sàng nghe thêm.”
Với những cơ hội dần mở ra, Elián cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng. Anh biết rằng cuộc chiến mới chỉ bắt đầu, nhưng nếu có thể thuyết phục được một số người, anh có thể tạo ra một thay đổi thực sự.
Trong đêm tối, khi ánh đèn từ các ngọn đuốc lung linh, Elián đứng bên bờ biển, nhìn ra biển cả. “Mình đã đến đây không chỉ để sống sót,” anh thầm nghĩ. “Mình sẽ thay đổi thế giới thương mại này.”
Nhưng bóng tối đang đổ về phía anh. Cassius không phải là kẻ thù duy nhất, và những thách thức phía trước vẫn còn lớn hơn rất nhiều. Elián biết rằng anh phải chuẩn bị cho cuộc chiến không chỉ với Cassius, mà còn với cả hệ thống mà anh đang cố gắng thay đổi.